THUNG LŨNG SALICANDE - Trang 216

Cặp song sinh mất mẹ, và ở một khía cạnh nào đó, cũng mất luôn cả bố,

bất ngờ có thêm một người bác, một bà cô với ba cô chị họ và cả một cậu
cháu trai bé bỏng. Trong sự ồn ào nồng ấm của gia đình này, nơi dang rộng
vòng tay đón chúng không chút ngại ngần, trong tình thương yêu, tràn ngập
tiếng cười và tình trìu mến, hai đứa trẻ sung sướng nở rộ như những cây non
gặp mưa. Mỗi ngày đến là một nguồn tinh chất đậm đặc hạnh phúc, chúng
hau háu thưởng thức trong suốt quãng đường cuốc bộ bảy cây số từ lâu đài
đến làng. Chẳng có gì ấn định trong sự học hành kỳ lạ này, nên chúng không
bao giờ biết trước thầy Borges sẽ dạy chúng điều gì ngày hôm nay.

Hôm đó, bọn chúng bắt đầu tuần học thứ hai và chắc chắn không chờ đợi

điều mà chúng sẽ chứng kiến khi trình diện trước cửa hiệu sách Alleph.

Ngày hôm đó không bắt đầu như mọi ngày vì Eben đã ăn sáng cùng với

chúng, điều hiếm hoi kể từ ngày Blaise và Ugh ra đi. Một màn sương mỏng
phủ trên cặp mắt sẫm màu, ông lắng nghe Claris hào hứng nói chuyện về
những bài tập làm văn của mình, rồi hỏi thăm tình hình của Jad. Cậu bé, như
thường lệ, thể hiện sự im lặng giữ kẽ khi có mặt bố.

Bữa ăn kết thúc, Công tước tặng cho bọn trẻ hai cây gậy tuyệt đẹp bằng gỗ

sồi bịt đồng để tiện sử dụng. Núm quả táo ở đầu cây gậy của Claris bằng gỗ
trắng chạm hình đầu kỳ lân có sừng nhỏ xoắn bằng xương gắn chặt vào gỗ.
Còn đầu gậy của Jad trang trí một con rồng nhỏ đang dang cánh, hai viên đá
hồng ngọc nhỏ tạo thành cặp mắt rồng. Mặc dù Công tước không nói một lời,
bọn trẻ nhận ra ngay đó là gậy của Eben và Sierra. Và cũng giống như trong
các tình huống tương tự, chúng hay có những phản ứng trái ngược: Jad lao
vào vòng tay cha để cảm ơn, còn Claris nhắm mắt, cố chống lại hồi ức về mẹ.

Công tước ôm hôn con trai, vuốt ve bím tóc của con gái, rồi đi ra, hai bàn

tay nắm chặt, một cách bộc lộ thay những giọt nước mắt chẳng bao giờ rơi.
Bọn trẻ nhìn nhau, chiếc gậy vẫn trên tay, lúc đó Chandra bước vào.

- A! Cuối cùng ông ấy đã quyết định đưa những cây gậy cũ kỹ này cho các

con! Ta đã nhờ Sem bịt sắt những cây gậy này đấy. Ta thích nhìn các con leo
núi mà được trang bị vũ khí, nếu có thể gọi điều đó là như vậy.

Hai anh em nhìn nhau ngạc nhiên. Chúng sẽ không bao giờ lên núi!

Nhưng từ khi Ugh đi, tâm trạng của vú nuôi luôn thất thường, vì thế chúng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.