THUNG LŨNG SALICANDE - Trang 217

không muốn làm bà phiền lòng. Vì thế chúng không phản đối ngay cả khi bà
quấn chặt chiếc áo vét lót da xung quanh hông chúng, miệng lẩm bẩm về
những đêm giá lạnh trong khi ánh mặt trời rực rỡ rọi qua những khung cửa sổ
mở toang của nhà bếp, chiếu thẳng lên những bức tường vàng, và rỉ rả khoe
sắc với bộ chén đĩa rất đẹp của bà.

Những dấu hiệu trên đường đi.

Cặp song sinh mồ hôi nhễ nhại, hai cánh tay tê cứng vì sức nặng của chiếc

gậy, đứng trước cửa hàng Aleph. Trên cánh cửa cũ kĩ lung lay có cài một
chiếc bút xám trắng, đầu bút được cuộn một mẩu giấy.

Claris không ngần ngại cầm lấy tờ giấy, mở ra và đọc to dòng chữ: ‘Nơi

người vận đồ trắng của bóng đêm, giữa những nóng hổi giòn tan, đợi người
đồng hành đầu tiên’.

Cô bé hỏi anh trai:
- Nó có nghĩa là gì nhỉ?
Jad mỉm cười đáp:
- Anh nghĩ nó là một câu đố.
- Nhưng còn buổi học?
Cậu bé nhún vai ra điều không biết. Cậu giơ gậy lên đập vào cánh cửa

bằng mũi gậy có gắn đầu rồng. Cậu làm quen với đồ vật này nhanh hơn em
gái nhiều, và cầm chiếc gậy với vẻ oai vệ, trong khi đó em gái cậu lúng túng
với dải dây da và bị đau bắp chân do phần sắt chọc vào.

Cậu bé nói:
- Không phải ai cả. Đây chắc là trò của ông Bahir rồi. Theo anh, chúng ta

phải giải câu đố này thôi. Hãy cùng suy nghĩ nào…

Claris hấp tấp nói:
- Chúng ta phải đợi người đồng hành đầu tiên.
- Không phải thế, mà chính người đó đang đợi chúng ta, Claris ạ.
- Tại sao vậy?
- Bởi vì động từ ‘ đợi ‘ được được chia ở ngôi thứ ba số ít chứ không phải

ở ngôi thứ nhất và thứ hai số ít. Động từ được chia ở thể trình bày, chứ không

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.