THUNG LŨNG SALICANDE - Trang 80

- Tất nhiên rồi! Em không sợ sao?
- Em tưởng anh thích đánh nhau. Anh luôn thắng cơ mà! - Claris nói.
- Đúng thế, anh thích lắm. Anh cũng thích thắng. Nhưng trên những bức

tranh này thì không còn là một trò chơi nữa. Anh chưa từng nghĩ chiến tranh
lại như vậy, thực sự…

Claris không đáp và quay sang bức tranh tiếp theo, nhưng nó ngắm mà

không chú tâm, vì cứ liếc soi mói Ugh. Nó đang suy nghĩ.

Ugh là người mạnh nhất trong môn kiếm, là học trò cưng của thầy Dag.

Cậu tấn công bền bỉ, mỗi đường kiếm đưa ra đều đâm trúng đích. Cậu không
lùi, không do dự. Ngược hẳn với Claris, Ugh không nổi cáu, không bao giờ
để bị choáng ngợp trước sự sảng khoái của trận đấu. Cậu cố thắng đến mức
nhanh nhất có thể, và khi thắng rồi thì cậu lại chuyển qua việc khác. Thế mà
bỗng nhiên, khi đứng trước bức tranh kì dị này, thậm chí còn chẳng thấy máu
đổ, thì cậu lại tỏ rõ sự sợ hãi mà không hề xấu hổ gì.

Cậu bé quay hẳn lưng lại với bức tranh của Picasso và đi về phía Claris.
- Ngày mai em vào làng không?
- Vào làng làm gì ạ? - Claris ngạc nhiên.
Cặp song sinh chưa bao giờ vào làng Salicande.
- Em không biết hội chợ Ba Thung Lũng sẽ bắt đầu vào sáng mai à? Mẹ

anh có một sạp hàng ở đó, cả ông Sem nữa. Tóm lại là cả lâu đài đều đến đó
đấy!

Chợ Ba Thung Lũng ư? Một sự kiện tổ chức thường niên do một trong ba

thung lũng thay phiên nhau đăng cai, tập hợp các thợ thủ công của Salicande,
Tử Địa và Hổ Phách Cổ. Lần đầu tiên được tổ chức ở Salicande, và dân làng
đã chuẩn bị cả năm nay rồi. Suốt ngày dán mắt vào những quyển sách nên
Claris đã quên hẳn chuyện đó.

Không đợi Claris trả lời, Ugh nói tiếp:
- Vậy, bảy giờ ở sân nhé. Mai gặp nhé!
Cậu vẫy tay tạm biệt Claris, rồi chạy đến nhập vào nhóm bạn đang chuẩn

bị rời khỏi phòng.

Anh ấy tự coi mình là ai mới được chứ! Hẹn gặp trong sân nhé… rồi còn

gì nữa đây?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.