THUNG LŨNG SALICANDE - Trang 97

Chương 5

Cửa hàng Aleph.

Ông già mù Bahir Borges.

Cửa hàng của ông chủ hiệu sách cũ nằm ở đầu kia ngôi làng, trong một

hẻm nhỏ yên bình. Một bảng hiệu cũ đã mờ non nửa, vẽ hình cuộn giấy đang
lăn, tại đó một chiếc bút lông ngỗng viết tên cửa hàng ‘Aleph’ được gắn phía
trên một cánh cửa đã bị mọt.

Claris đẩy cửa, làm chiếc đồng hồ gió réo lên, bước vào một căn phòng

chìm trong bóng tối lờ mờ. Khi mắt đã quen dần với bóng tối, nó nhận ra
mình đang đứng giữa toàn sách là sách và những cuộn giấy da. Sách ở khắp
nơi, được xếp gọn gàng trên giá, chồng đống trên mặt đất, trưng bày trên
những kệ đọc, chất đống trên các mặt bàn và những bàn tròn một chân.

Cũng có thứ khác nữa, những đống có hình thù khác nhau đặt rải rác đây

đó. Tiến lại gần một trong đám ấy, nó nhận ra đó là một viên hốc tinh lõm
bọc pha lê tím. Từ góc tối của căn phòng vang lên một giọng nói tinh nghịch:

- Màu gì?
- Gì cơ? - Claris ấp úng trong lúc tìm xem giọng nói phát ra từ đâu.
- Màu nào của hốc tinh đã thu hút sự chú ý của cháu vậy?
- Ơ… màu tím, chắc thế ạ.
- Tại sao lại ‘chắc thế’? Là màu tím hay không phải màu tím?
Giọng nói rất khiêu khích.
- Là màu tím.
- Ồ, đừng có rã đám quá nhanh như thế… Cháu đã nhìn thấy những màu

gì khác nữa hả? Hay đúng hơn, cháu đã cảm nhận được những màu nào
khác?

Trong lúc đang nghĩ Ông ấy đang nói linh tinh gì vậy?, thì Claris bỗng

nghe thấy tiếng mình trả lời:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.