THƯỢC DƯỢC ĐEN - Trang 289

Anh ta nhướng mày nhìn tấm hình. “Anh muốn biết à?”
Tôi giơ phù hiệu và lừ mắt nhìn. Anh ta nói: “Hắn là bạn cậu à?”

“Bạn thân nhất của tôi.”
Gã đầu bếp luồn tay vào tạp dề, tôi biết trong đó sẽ có con dao. “Thằng

bạn cậu uống mất mười bốn ly Mescal

[66]

ngon nhất của tôi. Như thế cũng

chưa sao. Hắn còn lấy biết bao nhiêu bánh mỳ và nước xốt mang cho bọn
đàn bà chó chết kia ăn. Chuyện đó tôi cũng chịu đựng được. Nhưng hắn
phá đám buổi biểu diễn của tôi thì tôi không bao giờ chấp nhận.”

“Chuyện gì xảy ra?”

“Với bốn người bọn tôi thì hắn chống cự được nhưng với năm người thì

hắn phải đầu hàng. Cảnh sát phải đến lôi hắn đi.”

“Đúng thế?”
Gã đầu bếp lôi con dao nhíp dấu trong tạp dề ra bật nút và dùng chuôi

dao gãi cổ. “Chỉ có vậy thôi.”

Tôi đi ra ngoài theo lối cửa sau vào một con hẻm. Hai gã đàn ông đang

tha thẩn dưới ánh sáng đèn đường, nhìn thấy tôi cả hai gã liền cúi gằm
xuống như vừa phát hiện ra điều gì đó rất thú vị dưới mặt đất. Tôi thử chạy
và tiếng sỏi lạo xạo phát ra từ phía sau cho tôi biết hai gã kia đang đuổi
theo.

Cuối con hẻm có một lối rẽ tắt ra khối nhà được chiếu sáng bằng ánh

sáng đỏ, và một lối khác đầy bụi đất đi ra phía bờ biển. Tôi rẽ rất nhanh vào
đó, vai áo mắc vào hàng rào lưới thép rách toạc, bọn chó bị nhốt hai bên
đường cắn rộ lên. Tôi không còn biết hai gã kia có theo mình không. Tôi
thấy con đường cạnh bờ biển ở phía trước và nhận ra khách sạn của tôi chỉ
còn cách một khối nhà về phía bên phải. Bình tĩnh lại đôi chút, tôi chậm
bước.

Chỉ còn nửa khối nhà nữa là tôi về đến nơi.

Chỉ còn khoảng một trăm yard nữa là đến. Tôi vừa thở vừa rảo bước.

Khoảng sân phía trước đã vắng tanh, tôi với tay lấy chìa khóa phòng. Đúng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.