THƯỢC DƯỢC ĐEN - Trang 317

“Cô không nên ác ý như thế chứ,” tôi nói.
Bà Jane gõ nhịp ngón tay trên bàn. “Xin lỗi cậu. Giá mà tôi có thể bỏ

được tính đó đi. Tôi không thể sống nốt phần đời còn lại của mình với công
việc làm vườn này được, cũng không nên quá đề cao mình. Cậu nghĩ thế
nào?”

“Cô sẽ sớm tìm được một triệu phú khác thôi.”
“Không thể, một người đã là quá đủ với tôi rồi. Cậu có biết tôi đang nghĩ

gì không? Bây giờ đã sắp bước sang năm 1950 rồi và tôi sinh năm 1898
đấy. Tôi sang phía bên kia cuộc đời rồi.”

Tôi nói ra điều vẫn suy nghĩ từ lúc ngồi nói chuyện đến giờ. “Giá mà

mọi thứ đã khác đi và thời gian cũng khác đi.”

Bà Jane mỉm cười thở dài: “Bucky, đó có phải là ý nghĩ tốt đẹp nhất mà

tôi thấy được nơi cậu không?”

Tôi cũng thở dài: “Cháu nghĩ đó là thứ mà ai cũng có thể mong chờ.”
“Cậu có vẻ thích rình mò, nhòm ngó người khác đấy.”

“Còn cô thì nói chuyện hơi nhiều.”
“Được, bây giờ tôi sẽ tiễn cậu ra về.”
Tôi nắm tay Jane và cùng bước ra cửa. Ra đến phòng khách, bức tranh có

điệu cười của anh hề lại làm tôi giật mình. Tôi chỉ bức tranh nói với bà
Jane: “Nhìn bức tranh kia khiếp quá.”

“Cậu có con mắt đấy. Eldridge mua tặng sinh nhật lần thứ 49 của tôi

nhưng tôi rất ghét bức tranh đó. Cậu có thích mang nó đi với mình không?”

“Vừa muốn vừa không.”
“Vậy thì tôi cảm ơn cậu. Cậu là người động viên an ủi tôi tốt nhất đấy.”

“Cô cũng vậy đối với cháu.”
Chúng tôi ôm tạm biệt nhau và tôi lên đường.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.