THƯƠNG - Trang 263

“Anh nhìn thấy Sixo chết? Anh có chắc không?”

“Chắc.”

“Khi chuyện xảy ra anh ấy có tỉnh không? Anh ấy có biết không?”

“Tỉnh. Tỉnh và cười.”

“Sixo cười?”

“Em phải nghe thì em mới tin được, Sethe.”

Áo của Sethe bốc hơi trước ngọn lửa nhỏ anh dùng để nấu nước. Di

chuyển trong lúc bị đóng gông hai cổ chân không phải là dễ, và anh xấu hổ
vì cái vòng cổ. Ngượng ngùng, nên anh tránh mắt chị, nhưng khi anh không
tránh né, anh chỉ thấy màu đen trong mắt chị − không có lòng trắng. Chị
nói chị sẽ đi, và anh nghĩ chị sẽ không đi được đến cổng, nhưng anh không
ngăn cản chị. Anh biết sẽ không bao giờ gặp chị lần nữa, và ngay lúc đó
trái tim anh ngừng đập.

Bọn học trò chắc đã mang chị đến kho lúa để vọc chơi ngay sau đó, và

khi chị kể lại với bà Garner, chúng lấy chiếc roi da bò xuống. Có ai trên
trần gian hay địa ngục nghĩ rằng chị sẽ vẫn chạy trốn? Chắc bọn chúng tin
rằng, với cái bụng và cái lưng chị như thế, chị sẽ không đi đâu hết. Anh
không ngạc nhiên khi nghe thấy chúng lùng tìm chị dưới Cincinnati, vì,
nghĩ cho cùng, giá của chị cao hơn giá của anh, thứ của cải sinh sôi không
cần tốn kém.

Nhớ lại giá của anh, cho đến từng xu, mà thầy giáo có thể thu được khi

bán anh, anh tự hỏi giá của Sethe sẽ là bao nhiêu. Giá của Baby Suggs? Lúc
trước Halle còn nợ bao nhiêu tiền ngoài sức lao động của anh? Bà Garner
bán Paul F được bao nhiêu? Hơn chín trăm đô la? Hơn bao nhiêu? Mười đô
la? Hai mươi? Thầy giáo chắc biết. Hắn biết giá của mọi thứ. Vì thế nên
giọng hắn buồn bã khi hắn tuyên bố là không dạy Sixo được. Ai khờ đến
nỗi đi mua một đứa mọi đen ca hát đang cầm một khẩu súng? Đang hét
Bảy-Không! Bảy-Không! vì Người-Đàn-Bà-Ba-Mươi-Dặm của nó đã thoát

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.