THƯƠNG - Trang 265

25

“Chào anh.”

Túi quần của Stamp Paid khẽ động đậy, vì ông vẫn đang mân mê dải dây

đỏ.

Paul D nhìn lên, để ý cái túi bên động đậy và khịt mũi. “Tôi không biết

đọc. Ông đưa thêm báo cho tôi, thì ông chỉ tốn thì giờ vô ích.”

Stamp kéo dải dây ra và ngồi xuống trên bậc thềm.

“Không. Cái này khác.” Ông vuốt dải dây giữa ngón trỏ và ngón cái.

“Một thứ khác.”

Paul D không nói gì và hai người đàn ông ngồi im lặng một lúc.

“Chuyện này tôi thấy khó,” Stamp nói. “Nhưng tôi phải làm. Tôi cần nói

với anh hai điều. Tôi sẽ nói điều dễ nói trước.”

Paul D cười khẽ. “Nếu chuyện là khó với ông, thì không chừng nó giết

được tôi.”

“Không, không. Không phải vậy. Tôi đến tìm anh để tạ lỗi. Xin lỗi.”

“Xin lỗi chuyện gì?” Paul D thò tay vào túi lấy chai rượu.

“Anh chọn bất cứ nhà nào, bất cứ nhà nào của người da đen. Trong khắp

Cincinnati. Chọn bất cứ nhà nào, và anh sẽ được mời đến ở. Tôi xin lỗi vì
họ đã không mời hay không nói cho anh nghe. Nhưng anh muốn ở đâu
cũng được. Nhà tôi cũng là nhà anh. John và Ella, cô Lady, Able Woodruff,
Willie Pike − bất cứ ai. Anh chọn đi. Anh không cần phải ngủ trong hầm
nhà, và tôi xin lỗi cho mỗi đêm anh phải ngủ ở đó. Tôi không biết làm sao
ông mục sư ấy để cho anh làm thế. Tôi biết ông ấy từ hồi ông ấy còn bé.”

“Thôi đi, Stamp. Ông ấy có mời tôi.”

“Có mời? Rồi sao?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.