THƯƠNG - Trang 274

đừng trở lại nữa. Và thay vì tìm việc khác, Sethe chơi với Thương nhiều
hơn, và Thương không bao giờ chán bất cứ cái gì: bài hát ru, mũi may mới,
đáy bát làm bánh, váng sữa. Nếu hai con gà chỉ có hai trứng, cô ăn cả hai.
Mẹ nó hình như đã mất trí, giống như bà nội Baby đòi màu hồng và không
làm những chuyện bà thường làm. Nhưng khác với Baby Suggs, chị loại
Denver ra ngoài hoàn toàn. Thậm chí bài hát chị thường hát cho Denver,
bây giờ chị chỉ hát cho mình Thương: “Johnny cao, Johnny lớn, Johnny
đừng rời tôi.”

Thoạt tiên họ chơi chung. Trong một tháng trời Denver rất vui. Từ trượt

băng dưới bầu trời đầy sao và uống sữa ngọt bên bếp lò ban tối đến trò chơi
bắt dây Sethe làm cho chúng trong ánh chiều, và hình tạo bằng bóng trên
vách lúc hoàng hôn. Đang giữa mùa đông mà Sethe đã toan tính trồng một
mảnh vườn rau và hoa, mắt ngời sáng như trong cơn sốt − chị nói, nói mãi
về những màu sắc của mảnh vườn ấy. Chị nghịch tóc Thương, thắt nó thành
bím, đánh phồng nó, cột nó lên, thoa dầu cho nó, cho đến khi Denver cảm
thấy lo lắng khi ngắm chị. Hai người đổi giường và đổi áo. Quàng tay nhau
khi bước đi và lúc nào cũng mỉm cười. Khi thời tiết ấm lên, họ quỳ gối trên
sân sau vẽ kiểu khu vườn trong lớp đất còn quá cứng chưa cuốc được. Ba
mươi tám đô la tiền để dành được tiêu vào thức ngon cho họ ăn và vật liệu
may áo và dây lụa để họ diện, những vật liệu Sethe dùng để cắt và may như
họ sắp phải đi đâu gấp. Những chiếc áo màu tươi − vải sọc xanh dương và
in hoa sặc sỡ. Chị đi bộ bốn dặm đến tiệm của John Shilito để mua dây lụa
vàng, những hạt nút bóng và những mảnh ren đen. Đến cuối tháng Ba cả ba
người trông như những người phụ nữ của đoàn hội chợ đang ăn không ngồi
rồi. Khi đã rõ rằng họ chỉ chú ý đến nhau, Denver bắt đầu rời trò chơi,
nhưng nó theo dõi trò chơi, cảnh giác canh chừng dấu hiệu Thương bị nguy
hiểm. Cuối cùng, tin chắc rằng Thương không bị nguy hiểm, và thấy mẹ nó
vui vẻ như thế, cười như thế − làm sao có chuyện gì sai được? − nó bớt
canh chừng và chuyện không vui xảy ra. Thoạt tiên vấn đề của nó là quyết
định xem ai là người có lỗi. Nó nhìn mẹ nó, tìm một dấu hiệu cho thấy thứ
ở bên trong người chị đã ra ngoài, và chị sẽ lại giết người. Nhưng Thương

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.