THƯƠNG - Trang 37

Một lần, vào một mùa thu lâu lắm trước khi Paul D dọn vào ở chung với

mẹ nó, nó đột nhiên thấy lạnh ở trong mấy bụi hoàng dương vì gió và nước
hoa trên da. Nó mặc áo, cúi người chui ra và đứng dậy trong làn tuyết rơi:
những bông tuyết mỏng manh và xốp rất giống cảnh mẹ nó đã vẽ ra để diễn
tả tình cảnh lúc nó ra đời trong một chiếc xuồng, trên ấy một cô da trắng
đang đứng dạng chân, cô da trắng chị lấy tên đặt cho Denver.

Run rẩy, Denver đến gần căn nhà, nhìn căn nhà như nó vẫn nhìn, như

nhìn một con người chứ không phải một kiến trúc. Một người khóc lóc, thở
dài, run rẩy và trở chứng bất chợt. Bước chân và cái nhìn của nó thận trọng
như khi một đứa trẻ lại gần một người họ hàng bồn chồn, rỗi việc (một
người lệ thuộc nhưng kiêu hãnh). Mảnh giáp của bóng tối đã che tất cả cửa
sổ trừ một cái. Ánh sáng lờ mờ tỏa ra từ căn phòng của Baby Suggs. Khi
Denver nhìn vào, nó thấy mẹ nó đang quỳ cầu nguyện, một chuyện không
có gì lạ. Điều khác thường (ngay cả đối với một cô bé đã sống cả đời trong
một căn nhà bị người chết khuấy động) là một chiếc áo trắng quỳ bên mẹ
nó và quàng tay áo vòng quanh eo mẹ nó. Vòng ôm dịu dàng của cánh tay
áo làm Denver nhớ lại những chi tiết về sự ra đời của nó − vòng tay ôm và
làn tuyết mỏng xốp xung quanh nó, như quả trái của những loài hoa thông
thường. Chiếc áo và mẹ nó trông như hai người đàn bà trưởng thành −
người này (chiếc áo) đang giúp đỡ người kia. Và sự chào đời kỳ diệu của
nó, đúng ra là một phép lạ, cũng như chính cái tên của nó, là bằng chứng
cho sự thân thiết ấy.

Nó dễ dàng bước vào câu chuyện kể đang trải ra trước mắt nó trên lối nó

đi xa dần cửa sổ. Căn nhà chỉ có một cửa vào, và từ phía sau người ta phải
đi vòng ra trước mặt tiền của I24, ngang qua nhà kho, phòng lạnh, nhà cầu,
rồi vòng quanh đến hàng hiên. Muốn đến phần câu chuyện nó thích nhất,
nó phải bắt đầu từ trước đấy rất lâu: nghe thấy tiếng chim trong rừng rậm,
tiếng lá gẫy giòn dưới chân; nhìn thấy mẹ nó đang leo lên đồi, nơi chắc sẽ
vắng nhà cửa. Sethe bước đi trên đôi chân đáng lẽ phải đứng yên. Chúng
sưng to đến nỗi chị không thể nhìn thấy mu bàn chân hay cảm thấy cổ chân
mình. Cẳng chân chị liền với một khối thịt u có năm móng chân viền cong

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.