THƯƠNG GIẬN ĐÔI BỜ - Trang 55

- Ngay phút giây gặp gỡ đầu tiên, cô đã cho tôi niềm hy vọng . Vậy mà
hôm nay cũng chính cô dập tắt niềm hy vọng cả đời của tôi.
- Kiên Bạch ! Anh là ân nhân của tôi, tôi không hề muốn làm tổn thương
tình cảm của anh, lại càng không muốn nhìn thấy anh tuyệt vọng . Nhưng
tôi có nỗi khổ tâm riêng của mình.
Kiên Bạch bình tĩnh được 1 chút, nhưng vẫn chưa nguôi xúc động :
- Vậy cha đứa bé là ai và ở đâu ?
Mẫn Quân không trả lời , Kiên Bạch nhoài người tới nắm lấy tay nàng.
- Vậy ra anh ta không hề biết mình là người đàn ông may mắn ?
Mẫn Quân rụt tay về :
- Kiên Bạch ! Xin anh đừng hỏi tôi với những câu như thế nữa.
- Tôi hiểu rồi.
Anh đứng thẳng người và nói 1 cách nghiêm trang :
- Mẫn Quân ! Chúng ta vẫn có thể cưới nhau, chỉ cần cô không phản đối tôi
là cha của đứa bé.
- Kiên Bạch, chính anh cũng không biết...
- Không biết mình đang nói gì . Có phải vậy không ? Vậy thì tôi xin nói .
Tôi biết rất rõ những gì mình đã nói , Mẫn Quân ạ.
- Tôi vẫn không quên những mẫu chuyện về gia tộc anh, có lý nào anh lại
không nhớ.
- Chỉ cần cha mẹ tôi, cũng như mọi người tin rằng đứa bé trong bụng em
thật sự là con của tôi, là giọt máu của gia tộc . Mẫn Quân ! Vì yêu cô, tôi có
thể vượt qua định kiến khắt khe của gia đình.
- Nhưng anh không dám đối diện với sự thật . Kiên Bạch ! Một tình yêu
đúng nghĩa chỉ có thể làm tốt đẹp hơn, chứ không thể bắt đầu bằng 1 sự dối
trá.
Mẫn Quân cầm chiếc vali trên tay và từ từ bước về phía cửa :
- Kiên Bạch ! Xin anh đừng phí nhiều thời gian vì tôi, 1 khi lòng tôi đã
quyết định.
Trong đầu nàng thoáng nghĩ đến Du Tử PHong . Nếu với anh thì sự vô cảm
này co xảy ra không ? Có thể suốt cuộc đời này, nàng sẽ không bao giờ gặp
lại anh nữa . Những giọt máu đang hồi sinh trong mạch đập của nàng ,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.