THƯƠNG GIẬN ĐÔI BỜ - Trang 68

và cảm thấy muốn hiểu bạn mình nhiều hơn bao giờ hết . Nhưng có biết với
một người lạnh lùng và khép kính như Mẫn Quân thì không bao giờ đê/
người khác thấy tâm tư của mình, đừngnói đến chuyện bộc lộ.
Ân Dung thu hết can đảm trong khi chuông ngân nga, và khi tiếng chuông
vừa chấm dứt, cô hỏi :
- Mẫn Quân! Mày có muốn kể chuyện gì xảy ra khi mày bỏ đi không ?
Chẳn hạn như kể về cơn bão, về Lưu Kiên Bạch, và sự ra đời của đứa con
mày ?
Mẫn Quân nôn nao muốn tâm sự với Ân Dung . Nhưng ngay cả ngày xưa
nàng cũng dữ kín tâm sự và bây giờ, làm sao nàng có thể tiết lộ câu chuyện
xấu hổ Đã ân ái với DTử Phong khi anh ấy say rựu và hiểu lầm nàng
làngười yêu của anh ấy . Hoặc kể về cái thai oan nghiệt và sự tủi nhục của
nàng, sự ra dời đau đớn của đứa con không cha và cuộc sống khốn cùng ?
Nàng ôm Mẫn Quân vào lòng và bình thản nói :
- Có gì mà kể.
- Và mày có vì những chuyện “ Có gì mà kể” mà trở nên cay đắng không ?
- Có. Tao rất cay đắng.
Mẫn Quân bắt đầu khóc nhè khi Mẫn Quân cởi chiếc áo khoác ngoài cho
nó . Ân Dung lại đùa giỡn với nó và nó nín khóc cười với cô . Lần này,
Mẫn Quân chịu trao con cho Ân Dung, thằng bé ngồi trên đùi Ân Dung có
vẻ khóai chí.
Thấy cảm xúc của Mẫn Quân có vẻ lắng dịu, Ân Dung khơi màu nhắc lại
những kỷ niệm ngày xưa . Dần dần, Mẫn Quân cảm thấy nhớ nhung chuyện
củ và niềm tin yêu trở lại với nàng.
Ân Dung nói :
- Bây giờ thì sao, mày định làm gì không ?
- Hiện tại tao còn một ít tiền dành dụm được . Chờ khi Mẫn Quân cứng cáp
hơn, tao sẽ đi tìm việc làm . Tao không thể rời Mẫn Quân, nhưng cũng phải
làm một cái gì để kiếm sống.
- Thật ội nghiệp cho Mẫn Quân cháu còn nhỏ quá mà phải chịu đựng.
- Đó là vấn đề.
- Nè ! Chúng ta quen nhau quá lâu lại thân thiết như người một nhà . Tao

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.