THƯƠNG GIẬN ĐÔI BỜ - Trang 99

Mẫn Quân mặc chiếc váy lụa, mái tóc óng mượt xõa ngang vai, trông nàng
thật trang nghiêm và kiều diễm.
Nhưng rồi tiếng nói của Mẫn Quân kéo Ân Dung về thực tại :
- Tao đã vượt hàng ngàn cây số đến thăm mày sau bao nhiêu xa cách. Mày
không mời tao vào nhà sao ?
- Ồ ! Không . Chỉ vì tao quá ngỡ ngàng, Mẫn Quân vào nhà đi.
Khi ngồi vào ghế và rót trà cho bạn, Ân Dung dè dặt hỏi :
- Mày đến thăm tao à ?
- Có thể nói là vậy. Mày không hoan nghênh ?
- Không phải tao đã nói rồi, tao quá ngỡ ngàng.
- Cũng phải thôi.
- Mày đã thay đổi nhiều.
- Mày cũng vậy.
- Chuyện dài lắm.
- Chúng ta sẽ kể sau . Tinh Huy đâu ?
- Đã ngũ cùng mấy đứa nhỏ.
- Mấy đứa nhỏ ?
- Mẫn Khang và Anh Tử, con gái tao . Anh em nó có vẻ quyến luyến nhau
lắm.
- Mày không nghĩ tao đến đây vì Mẫn Khang chứ ?
- Không phải vì Mẫn Khang chứ ?
- Tao không ngờ mày nói như vậy.
- Mẫn Quân ! Đáng lẽ tao đã viết thư cho mày và kể về Mẫn Khang
nhưng...
- Tại sao đáng lẽ phải viết.
- Bởi vì...
- Vì sao ?
- Thì đích thân mày đã viết trong thư, gần như là một lá thư tuyệt giao.
- Và mày đã giữ lời hứa theo khi đó ư ? Ân Dung ! Mẫn Khang vẫn là con
của mày. Nhưng không có lý do gì để mày không viết thư cho tao và kể về
nó.
Một vài giây im lặng, Ân Dung nói :

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.