THƯƠNG HẢI - Trang 114

Một người con gái khác giận dữ trách móc nói: “Đều tại ngươi không

cẩn thận, vừa mới quay người thì để mất Tiểu Mi rồi”.

Nói đến gần cuối thì đã nức nở, người con gái nói lúc trước vội vàng

thấp giọng an ủi.

Lục Tiệm trong lòng lấy làm lạ, những người con gái trong Chức Điền

phủ xưa nay đều ở trong nội điện, ngoại trừ ra ngoài lễ Phật thì không bao
giờ xuất hiện ở ngoại trạch. Trong lúc bối rối, đột nhiên thấy hai người con
gái rẽ hoa phất liễu chui ra ngoài, một người niên kỷ hơi lớn, ăn mặc theo
kiểu thị nữ, hơi chút đẫy đà, hàng lông mày nhỏ dài trên khuôn mặt bầu
bĩnh; người kia thì niên kỷ còn nhỏ, Hoà phục rộng lớn đẹp đẽ cũng không
che lấp được thân hình thon thả kiều diễm của nàng, vệt nước mắt vẫn còn
chưa không trên hai gò má trắng tuyết, khuôn mặt thì xinh đẹp vô cùng,
không chỉ là hiếm có trong Oa nhân, mà cho dù là cả Hoa Hạ, cũng là mỹ
nhân tuyệt sắc.

Hai người đột nhiên nhìn thấy Lục Tiệm, đều ngớ người ra, thị nữ đó

liền mở miệng chửi: “Tên đàn ông này, từ đâu đến hả, cặp mắt đê hèn của
ngươi không được nhìn lung tung”.

Lục Tiệm trong lòng nghĩ: “Tự bọn ngươi đột nhiên xuất hiện, lại còn

hỏi ta, lại nói không nhìn thì không nhìn, ai thèm chứ”. Nghĩ vậy lập tức
quay mặt đi chỗ khác.

Nàng thiếu nữ xinh đẹp kia thì lại nhìn y không chớp mắt, đột nhiên

cười nói: “Tín Tử, ngươi đừng mắng nữa, ta nhận ra y”.

Nàng thấy Lục Tiệm hoang mang bối rối, liền cười nói: “Ngươi chính là

anh chàng ngây ngây dại dại ở Bất Không Toán Quán đúng không?”.

Lục Tiệm nghe nàng nói vậy bất chợt hiểu ra: “Ngươi, ngươi chính là, là

….”. Y nhất thời không nhớ ra được tên nàng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.