THƯƠNG HẢI - Trang 116

Nói xong liền ôm chặt lấy con mèo đó, thương yêu vuốt ve.

Đột nhiên Bắc Lạp Sư Môn kêu nhẹ một tiếng, Tiểu Mi nghe vậy, giãy

giụa mạnh rồi thoát khỏi lòng A Thị, nhảy đến bên cạnh chân của Lục
Tiệm, đi đi lại lại. Lục Tiệm đột nhiên hiểu ra: “Thì ra con mèo nhỏ này là
do Bắc Lạp Sư Môn dụ dỗ đến”. Vội nói: “Bắc Lạp Sư Môn, ngươi lại
nghịch ngợm rồi”.

A Thị cũng cảm thấy kinh ngạc, hỏi: “Tín Tử, Tiểu Mi làm sao rồi?”.

Tín Tử “phì” một tiếng, nói: “Tiểu súc sinh này tơ tưởng yêu đương rồi,

thật là thứ đồ không nên giữ lại”.

A Thị vươn tay ra ôm lấy Tiểu Mi, thì Tiểu Mi cố sức giãy giụa, hướng

về Bắc Lạp Sư Môn thê lương kêu lên. A Thị sốt ruột vô cùng, nói với Lục
Tiệm: “Anh chàng này, con mèo của ta thích con mèo của ngươi, ngươi
tặng ta con mèo của ngươi được không?”.

Nếu như mà con mèo tầm thường, Lục Tiệm có thể tặng cho người khác

không sao, nhưng Bắc Lạp Sư Môn này quả thực có quan hệ trọng đại, chị
biết lắc đầu nói: “Không được, con mèo này không thể tặng ngươi được”.

Tín Tử quát lớn: “To gan! Lời của công chúa, ngươi cũng không nghe

sao?”.

Lục Tiệm lúng túng khó xử nói: “Con mèo này ta không thể tặng cho

người khác được”.

A Thị từ nhỏ xinh đẹp, được cha và ca ca vô cùng nuông chiều yêu

thương, phàm là muốn gì được nấy, chưa từng bị người khác cự tuyệt. Lúc
này bị Lục Tiệm từ chối, khuôn mặt nàng thoạt trắng thoạt hồng, đột nhiên
hừ nhẹ một tiếng, quay mình bước đi. Tín Tử vội vàng đi theo, đi được hai
bước, quay người lại, tức giận nói với Lục Tiệm: “Ngươi chết chắc rồi, tên
tiểu tử không biết thời vụ kia”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.