THƯƠNG HẢI - Trang 144

như một bức tượng đá, duy chỉ có hai điểm hồng sau mũ, lấp loáng bất
định.

“A Thị công chúa!”. Lục Tiệm buột miệng kêu lớn. Trong đám người,

duy chỉ có ý là không bị những cảnh đó mê hoặc, vừa nhìn thì đã thấy A
Thị, mục quang của nàng đờ đẫn, nằm trên bàn cúng phía trước người mặc
áo giáp đá, tay chân bày ra, bị dây xích sắt trói chặt vào bốn chân bàn, mái
tóc xoã ra đằng sau, giọt nước từ ngọn tóc chảy xuống từng hạt, y phục bị
dịch thể đỏ máu ngâm ướt đẫm.

Người cao lớn mặc áo giáp đá ha hả cười lớn. Tiếng cười vang dội, mái

ngói đều bị chấn động. Hắn đột nhiên giơ một chiếc đấu to như cái bát bằng
vàng, múc lấy dịch thể đỏ máu trong một chiếc vại lớn bằng đồng bên cạnh,
nghiêng bát đổ nước, thấm trên mặt của A Thị. A Thị nhắm chặt hai mắt,
phát ra tiếng khóc hinh hích.

Tóc của mấy tên võ sĩ dựng đứng, rút đao muốn xông lên. Kiều Bổn

Nhất Ba quát: “Không phải lo lắng, đó chỉ là rượu Bồ Đào (nho)”. Kiều
Bổn Nhất Ba cao giọng quát: “Ngươi là Thiên Thần Tông sao? Ta là người
dạy thương thuật của nhà Chức Điền, Kiều Bổn Nhất Ba”.

Người mặc áo giáp đá cười nói: “Ngươi đến đây làm gì? Đến xem ta và

công chúa nhà ngươi thân mật sao?”.

Sắc diện của Kiều Bổn Nhất Ba đại biến, quát nói: “Tên cuồng đồ!”.

Giơ thẳng thương chực xông ra, hắn chợt thấy ánh sáng nhoáng lên, trong
điện hơi có chút gió lướt qua. Bộp một tiếng vang lên, mũi thương rơi
xuống đất, nửa đoạn cán thương vẫn nắm chặt trong tay của kbo. Kiều Bổn
Nhất Ba hơi chút run sợ, y cúi đầu nhìn lại thân thương, lại nhìn nhìn sườn
trái, đột nhiên cảm thấy cảnh vật trước mắt bỗng dưng lay động.

Trong khoảnh khắc, từ cổ cho đến sường của Kiều Bổn Nhất Ba, nửa

tấm thân vẫn giữ tư thế đang cúi nhìn, nghiêng nghiêng trượt xuống, máu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.