THƯƠNG HẢI - Trang 145

tươi từ phía trước và sau thân của y phún mạnh ra ngoài.

“Kiều Bổn sư phụ”. Đám võ sĩ thê lương kinh sợ kêu lên.

Tay phải của Thiên Thần Tông không biết từ lúc nào đã thêm một thanh

Oa đao đen dài chín thước, tay trái nhấc bát vàng, múc lên một bát rượu đỏ
hồng, dốc thẳng vào cổ họng: “Thống khoái”. Rượu vừa vào bụng, yêu
quang trong mắt hắn càng tàn bạo: “Ha ha, thống khoái”.

Ba võ sĩ còn lại cầm trường đao, từ bắp chân trở lên, không ngừng chấn

động, dần dần run lên như cầy sấy. Leng keng một tiếng, trường đao của
một võ sĩ rơi xuống đất, quay người tháo chạy. Hai võ sĩ phía sau cũng bắt
chước như vậy, vứt đao tháo chạy.

Lại một đạo lãnh điện, lướt qua đại điện. Ba người đó một trước hai sau,

chạy được bốn bước, đột nhiên từ đầu tới háng, chỉnh tề phân thành sáu
mảnh, các mảnh thân thể giống như là nhảy tót lên phía trước hơn trượng,
mới đổ ập xuống, phủ tạng máu me tung toé khắp nơi trước điện.

“Ha ha, thống khoái”. Thiên Thần Tông lại múc một bát rượu, nhìn về

Lục Tiệm cười nói: “Tại sao ngươi không chạy? Tên tiểu tử người nhỏ gan
lớn, muốn nhìn ta cùng công chúa của các ngươi thân mật sao?”. Y đặt đại
đao ngang trên đầu gối, chầm chậm vuốt ve khuôn mặt của A Thị.

Sắc diện của Lục Tiệm xanh trắng, cổ họng khô lại, một luồng khí lạnh

liên miên không dứt trong lồng ngực của y, làm cho y gần như không thể
thẳng lưng lên được. Nhưng thấy tay của Thiên Thần Tông di chuyển
hướng về ngực của A Thị, không biết khí lực từ đâu đến, y đột nhiên quát:
“Bỏ tay của ngươi ra”.

“Ha ha” Thiên Thần Tông ngửng đầu lên, mắt lim dim nhìn lại: “Mười

năm nay, ngươi là người đầu tiên nói lời này. Ồ, người lần trước nói, hình
như là một thành chủ, khi ta cùng với phu nhân của gã thân mật, gã cũng
nói như vậy”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.