THƯƠNG HẢI - Trang 184

Ngư hoà thượng nói: “Nếu là ngươi, ngươi sẽ dùng sao?”.

Lục Tiệm lắc đầu nói: “Lục Tiệm không dùng”.

Ngư hoà thượng nói: “Dẫu cho ngươi không dùng, người khác chung

quy cũng sẽ dùng, nếu như là vậy, ngươi lại ứng phó như thế nào?”.

Lục Tiệm nghĩ ngợi, nói: “Lục Tiệm hoặc là đem vũ khí huỷ đi, hoặc là

đem nó cất giấu đi”.

Ngư hoà thượng im lặng một hồi lâu, than: “Không ngờ ngươi lại có

phần hiểu biết này, cùng với vị đại toán gia đó không bàn mà khớp hợp. Y
vừa thấy uy lực của vũ khí, liền động ý niệm huỷ bỏ, nhưng mười lăm năm
tâm huyết, chung quy không nhẫn tâm trong một sớm huỷ bỏ. Y mâu thuẫn
nhiều lần, sau khi cùng thê tử thương nghị, bày ra một trò bịp, lừa chúng
nhân rời khỏi vũ khí. Sau đó, phu phụ hai người bọn họ điều khiển vũ khí,
rời đảo đi xa. Khi ấy chúng nhân phát hiện bị lừa, tới tấp ngồi thuyền đuổi
theo, nhưng vũ khí đó một khi vận chuyển rồi, mặc cho bất kỳ là loại
thuyền lớn nào cũng đừng mong tiếp cận được, chúng nhân chỉ còn biết
trừng mắt nhìn phu phụ bọn họ đi về phía xa, từ đó về sau, cũng không
quay trở lại”.

Lục Tiệm nghe xong, bất giác thở phào một tiếng, nhưng trong lòng lại

buồn rầu, mường tượng đôi phu phụ đó, bội bỏ người thân bạn bè, rời xa
quê hương, cũng không biết ôm ấp tâm tình như thế nào nữa. Nghĩ một lúc,
lại hỏi: “Đôi phu phụ đó mang vũ khí đi khỏi, những người còn lại không
tạo thêm một cái sao?”.

“Tạo thì tạo rồi”, Ngư hoà thượng nói, “Nhưng vị đại toán gia đó trước

khi rời khỏi, mang theo tất cả hoạ đồ. Hơn nữa, không có tính toán thần
diệu của vị đó, vũ khí mà chúng nhân tạo, hoàn toàn không có uy lực. Lại
qua mười mấy năm, chúng nhân trên đảo không làm được tích sự gì, cuối

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.