THƯƠNG HẢI - Trang 2164

Hai gã Cốc, Lục thảy đều ngẩn ra, câu hỏi dầy đặc sự long trời dậy đất

đó đặt ra đột ngột, tưởng chừng như bão táp vụt nổi lên giữa khoảng trời
vắng lặng, phút chốc đã thay đổi tình thế, trở thành phản khách vi chủ.

Cốc Chẩn đáp cũng không xong, mà không đáp cũng chẳng được, gã

dòm vào Vạn Quy Tàng, trên mặt hiện đầy vẻ nghi ngại.

Vạn Quy Tàng chỉ cười cười, rồi lão thong thả bảo:

- Ngươi là đứa đệ tử đắc ý cuả ta, đã kế thừa được Thương đạo của ta,

võ công của ta mà muốn truyền lại, khó nhất là tìm được người có khí độ
như ngươi, vừa ung dung vừa có dáng dấp vương giả, có cái cốt lõi đế
vương trời sanh. Nếu hai ta liên thủ, thiên hạ hiện thời, có ai cự lại nổi? Ha
ha... Cốc tiểu tử, làm rồng hay làm rắn, chỉ một quyết ý thôi, nếu ngươi
chống ta, bằng vào sức lực ngươi, thua là cái chắc, còn nếu chịu theo ta, thu
lượm tốt đẹp thì khỏi nói, ngươi là người hiểu biết, bên trọng bên khinh, ắt
ngươi tự nghĩ ra!

Nhìn vẻ mặt do dự của Cốc Chẩn, Lục Tiệm lo gã động tâm, bèn chẳng

dằn nổi, la lên:

- Cốc Chẩn, đừng nghe lão ta, là kế ly gián đó!

Vạn Quy Tàng khoát mạnh tay, lão tức tối:

- Cút đi! Ngươi thì biết cái gì?

Lục Tiệm hét ầm:

- Ngươi là thứ đồ gian xảo, bất tín, có câu nào của ngươi mà đáng tin!

Hồi đó, ngươi hứa truyền Chu Lưu Lục hư cho Cừu Thạch, còn hứa sẽ đưa
hắn lên làm Thành chủ, đến lúc vào cuộc, đã để mặc hắn táng mạng, chẳng
động một ngón tay cứu viện cho hắn!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.