THƯƠNG HẢI - Trang 306

người ta điên đảo, làm người ta hồ mê đùa giỡn hưởng thụ, Huynh một khi
bị chìm đắm vào đó, sao còn có thời gian để tính sổ với hắn nữa?”

Hắn lại cúi người cười cười nói: “Ngô Lãng Nguyệt bày trăm phương

ngàn kế để yết kiến đệ, có phải vì đệ này ưa nhìn hay không? Ha ha, chỉ là
vì nếu đệ chịu gặp hắn, tức là có ý không truy cứu những chuyện ngày xưa
nữa. Đệ không gặp hắn, hắn sẽ gặp nhiều phiền nhiễu đây. Có điều, đệ nhận
ngựa xe mĩ tửu của hắn, cũng có ý nói chuyện ngày trước dù không bỏ qua
nhưng cũng sẽ nhẹ tay xử lý hơn. Nhưng kể cả như vậy, thì tối nay Ngô đại
quan nhân cũng khó mà ngủ ngon được.”

Trần Song Đắc không chịu được thở dài nói: “Cốc gia tuổi hẵn còn trẻ,

không ngờ đã nhìn thấu hết thế sự ở đời rồi.”

Cốc Chẩn cười nói: “Đó là bởi vì, bọn người như Ngô Lãng Nguyệt,

không kể giàu có đến đâu, khi trong tay có tiền, thì trong tim cũng chỉ nghĩ
đến tiền. Chỉ có mỗi ta dù trong tay có tiền, nhưng trong lòng vẫn không
nghĩ đến tiền. Lòng nghĩ đến tiền, sẽ dễ dàng bị tiền điều khiển, phải làm
nô lệ của đồng tiền. Lòng không nghĩ đến tiền, mới có thể bắt tiền phục
tùng, dùng đồng tiền điều khiển cả thiên hạ.”

Trần Song Đắc nghe đến đây xuất thần, miệm lẩm bẩm: “Trong tay cầm

tiền, nhưng trong lòng lại không nghĩ đến tiền.”

Cốc Chẩn gật đầu nói: “Song Đắc, ngươi nghe câu này, tất nhiên không

thể hiểu ngay được. Ta năm 9 tuổi đã nghe câu này, mãi đến cách đây nửa
năm mới hiểu được đạo lý đó.”

Lục Tiệm nghĩ thầm: “Nửa năm trước, chẳng phải vẫn ở trong cửu ư

tuyệt ngục hay sao?” lại nghe Trần Song Đắc cười hì hì hỏi: “Còn vị Lục
Gia này, không biết là người nghĩ đến tiền hay không nghĩ đến tiền?”

Cốc Chẩn nhìn Lục Tiệm một cái cười nói: “Mũi của ta rất thính. Phàm

ở trên người mà có mùi tiền dù nhỏ đến đâu, bất kể là ở trong tay hay trong

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.