THƯƠNG HẢI - Trang 338

- Nực cười – một tên quan sai cười nói – từ Nam Kinh đến đây ít nhất

mười dặm, đi về phải mất hai mươi dặm, dù có công phu từ thành lấy được
trà quay về đây thì trà sao có thể còn đang sôi được.

Thích Kế Quang lại cười nói:

- Thế gian thiếu gì kỳ nhân, dù có làm được như vậy cũng đâu có gì kỳ

quái.

Nói xong nhẹ nhàng hớp một ngụm trà, từ từ thưởng thức rồi tán

thưởng:

- Trà ngon, có điều Thích mỗ thô lỗ, không hiểu trà đạo, không biết xuất

xứ của nó.

Văn sĩ cười nói:

- Trà này lá nhỏ như lưỡi chim sẻ, chính là đặc sản Bích Loa phong của

Động Đình, nước trà có hương vị, ngoài nước từ suối Thạch Thanh của Vô
Tích Huệ sơn không đâu có được. Ta không thích rượu, chỉ thích trà, xin
lấy chén trà này để khích lệ tướng quân, chúc tướng quân sớm có ngày
thoát xuất tù lung, lời nói hôm nay xin vạn lần đừng quên.

Thích Kế Quang cung tay cười nói:

- Đa tạ lời chúc, xin hỏi đại danh các hạ?

Văn sĩ lắc đầu cười nói:

- Ta chỉ là một phế nhân, ngài cứ gọi là thư sinh, tiện danh không tiện

nói ra.

Thích Kế Quang khí vũ hiên ngang, văn sĩ không muốn thông danh y

cũng không miễn cưỡng, cười một tiếng thoải mái rồi chuyển mình quay đi.
Lục Tiệm đi theo phía sau, được hai bước đột nhiên sau lưng ớn lạnh, vội

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.