THƯƠNG NHỚ MƯỜI HAI - Trang 104

Tháng Tám

Ngô Đồng Nhất Diệp Thiên Hạ Cộng Tri Thu

Gặp những ngày trời đất xuống màu như thế, người khách xa nhà cả trăm
người như một, đều cảm thấy buồn tê tê trong lòng mà tự nhủ: “ờ, đúng là
mùa thu ở Bắc… Trời này có rượu ngon đem uống thì tuyệt trần đời!”.
Thế thì ngày trời đất xuống màu ấy ra sao mà người ta lại rầu rầu trong dạ,
sầu sầu muốn uống một cái gì? Thôi, ai lại còn lạ cái thời tiết ở miền Nam
nước Việt nó nhõng nhẽo đến chừng nào: buổi tối nóng như điên, nửa đêm
xoay ra lạnh lúc nào không biết; chiều sấm chớp ầm ầm, yên trí có mưa thì
một lát sau trăng lại sáng trưng, ấy thế mà chính lúc người ta đang yên chí
là nóng còn lâu thì mưa trút xuống rào rào làm cho ai cũng ngạc nhiên tự
hỏi: “Quái, sao năm nay mưa sớm thế?
Thế rồi ai cũng tưởng là mùa mưa bắt đầu thì chọc trời cũng không ra một
hạt nước, trời nóng đến cái mức làm cho người ra mờ cả mắt, nhức cả đầu;
nhưng có một buổi tối kia đi ăn đầu cá với một người yêu xa cách lâu ngày
ở cầu Bình Lợi thì tự nhiên trời đổi gió, giăng tơ lên ngọn cỏ lá cây để đến
lúc sắp đứng dậy ra về anh cảm thấy như có một cái lưới buồn rủ từ trên
trời xuống nước, lan tràn ra khắp cả mặt đất chân mây và gói ghém luôn cả
anh cùng với tâm óc anh vào đó.
Lau lách ở ven hồ kêu lên những tiếng rì rào y như thể những tiếng than
nhỏ bé; nước vỗ vào bờ nghe trầm trầm; qua những chùm lá, qua những
cành cây, gió rì rào như kể chuyện xa xưa và giục người ta xích lại gần
nhau cho ấm cõi lòng hơn một chút.
Mùa thu ở Bắc cũng đến với người ta như thế. Bây giờ mỗi khi thấy trời trở
gió, không gian bàng bạc một màu chì; mỗi khi thấy lá rụng ở các công
viên những người đau ngực, bay lào xào trên mặt đất hanh hoa; mỗi khi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.