THƯƠNG NHỚ MƯỜI HAI - Trang 108

Bóng đâu trong sáng vô ngần,

Sầu thêm giận đắp cõi trần khắp nơi,

Đóng lâu đồn thú kìa ai,

Biệt lý buổi mới đâu người trước sân.

Canh khuya ai đó phi tần,

Vua không yêu nữa tần ngần về cung.

Biên thành thế thủ không xong,

Bạc đầu ông tướng thong dong lên chòi.

Soi cho đứt ruột bao người,

Thiềm thừ, ngọc thỏ trên đời biết chi!

Cái buồn mùa thu lê thê, cái buồn mùa thu tê mê, cái buồn mùa thu não nề
nhưng không day dứt đến mức làm cho người ta chán sống. ấy là vì gió thu
buồn nhưng trời thu lại đẹp, đẹp nhất là trăng thu, đẹp đến nỗi làm cho
người ta buồn nhưng vẫn cứ muốn sống, để hưởng cái đẹp bàng bạc trong
khắp trời cây mây nước nếu chết đi thì uổng quá.
Trong một năm, không có mùa nào trăng lại sáng và đẹp như trăng thu. Từ
thượng tuần tháng tám, nhìn lên cao, nhà thi sĩ thấy cả một bầu trời phẳng lì
mà xanh ngắt, không có một đám mây làm vẩn đục làn ánh sáng mơ hồ của

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.