THƯƠNG NHỚ MƯỜI HAI - Trang 34

Tháng Ba

Rét Nàng Bân

…Nhưng đến tháng ba thì trời đất quả là kỳ ảo.
Bảo rằng tháng ấy còn rét, không đúng, mà bảo là hết rét rồi cũng không
đúng nữa.
Trời trong như ngọc, đất sạch như lâu. Ngủ dậy lúc còn tối trời, anh ngồi
uống nước trà đợi sang thì uông chưa xong ấm nước, anh bỗng thấy có
những đám mây hồng từ phía đông kéo tới giữa một nền trời xanh ngăn
ngắt một mầu. Ở đằng sau nhà, chim hót ríu ran, đánh thức những người
còn đang thiêm thiếp. Anh mở cửa nhìn ra ngoài thì lá cây sạch bong ra,
long lánh như ở trong một phim ảnh mầu tuyệt đẹp: sương móc ban đêm
rửa hoa lá cỏ cây, rửa cả cát bụi trên các nẻo đường thành phố.
Giẫm đôi giày lên trên đất mịn màng, anh cảm thấy cái mát mẻ của đất, của
sương vương trên cỏ thấm vào long anh y như thể anh đi chân không vậy.
Chim vẫn hót ríu ran. Anh nhìn lên trời cười thì những đám mấy hồng toả
ra một thứ ánh sang trắng như sữa, nhẹ như bong, tràn lan trong không khí
và úp chụp lấy các lùm cây nội cỏ. Anh tự nhủ: “Hôm nay chắc nắng to”.
Anh sửa soạn một bộ quần áo mỏng để mặc cho nhẹ nhõm và dễ chịu.
Thì quả nhiên, đến buổi trưa nắng thực, nhưng đi lên lầu ngủ vừa dậy, anh
cảm thấy có một cái gì rất lạ xảy ra. Anh nhắm mắt lại, nằm lặng ngóng, để
xem cái tiếng reo ở ngoài vườn vọng lại là tiếng gì mà đến bất thình lình và
xôn xao như vậy. Thì ra đó là tiếng reo của gió, của mây, của lá: chính
trong khi ta đương mộng về Tây Phàn với mấy cô nàng sơn cước, trời đã
chuyển bất ngờ, đương nắng thành râm, và chỉ trong khoảnh khắc, rét cuối
chạp, đầu xuân đã về trê cánh gió, giữa một khoảng trời tháng ba nắng ấm.
Cái tháng ba ở Bắc có những ngày huyền ảo như thế đấy. Nếu là người

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.