THƯƠNG NHỚ MƯỜI HAI - Trang 49

bảo cho anh biết: chỉ có người Mường tắm thế này thôi, chớ người Mán
không có tắm nhiều, còn người Thái ở trên đỉnh núi cao từ thuở bé đến già
không có nghĩa gì, mà cả cái phép tắm bằng sữa, tắm bang đầu thơm của
các ông hoàng bà chứa hiện nay không nước mẹ gì so với các cô nàng cao
cấp người Mường ngày trước: đi tắm, các cô có chừng mười, mười lăm nữ
tì đi theo, kẻ mang quần áo, người mang gương lược. Cái suối tắm được
vây kín lại. Tắm xong thị nữ đưa cô nàng vào một nhà mát dựng lên gần
đó, đặt lên một cái ghế cao bằng trúc mà chỗ ngồi có đục sẵn những lô
thong hơi. Trong khi kẻ chải đàu, người xoa nắn, một vài thị nữ khác đã sửa
soạn sẵn một lư hương cổ đặt ở dưới ghế; trong lư hương, có đốt trầm, rễ
nhang bài và nhiều thứ hoa thơm khác phơi khô, tất cả cháy riu riu, âm ỉ, đủ
cho một ngọn khói nhẹ nhàng bốc lên, lọt qua ghế trúc để thấm nhuần vào
da thịt, vào long, vào tóc của cô nàng.
…Ngày nào tắm, cũng cứ phải đủ nghi thức ấy. Lần lần, toàn thể da thịt,
long tóc của cô nàng thành ra một thứ trầm hương thự thụ đến nỗi không
cần phải “thực thi”, chỉ nghĩ thôi, mình cũng đã thấy người đẹp trầm xông
xạ ướp đó mát rời rợi đến chừng nào và bất cứ ngửi vào đâu cũng thơm biết
ngần nào…
Nghĩ đến thế, không tài nào ngủ được, mà lại càng thấy người mình dã
nóng, long ruột mình lại càng nóng them lên. Bao nhiêu chuyện xa xưa vớ
vẩn ở đâu kéo lại, giăng tơ trong óc mình như mạng nhện.
Phải rồi, vào mùa này đây, hoa gạo bắt đầu nở đỏ chói ở ven hồ Hoàn
Kiếm, rơi xuống nước xanh, rụng xuống cỏ xanh, ve sầu lột cánh đã kêu
rền rền vào buổi trưa; và cứ chiều chiều dân Hà Nội kéo nhau đu dạo quanh
hồ, trải chiếu lên cỏ hay dắt nhau đứng giữa cầu Thê Húc nhìn ra những
phố Pônbe, Tràng Tiền hay Hàng Đào, Ngõ Hồ, Cầu Gỗ lập loè nghìn vạn
con mắt điện màu sang chói.

Tháng tư đầu mùa hạ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.