THƯƠNG NHỚ MƯỜI HAI - Trang 85

là đi hát cho thanh nhã chứ thực ra thì là vì mê đào. Đào này lại không ở
đêm ở nhà hát, cứ vào khoảng mười hai giờ thì về nhà ở cách đó chừng bốn
năm cây số. Tôi không hiểu mãnh lực gì ghê ghớm cứ buộc tôi tối não cũng
phải đưa cô ta về nhà; tuy nhiên, cái đó cũng chưa lạ bằng có đêm tháng
sáu, mưa rào như trút nước, tại sao tôi lại cứ có thể cùng đào đội mưa đi
như thế cả tháng mà cứ khỏe khoắn, cứ tưi vui như thường? Nghĩ lại những
đêm hai đứa, độ một giờ sáng mới về đến nhà, ướt lướt thướt như chuột lột,
phải quần phơi áo xong lấy nồi đất thổi một nồi cơm nóng lên ăn với mấy
cọng rau cải xanh chấm nước mắm dầm trứng, tôi mới vượt bực là bầu
không khí lúc ăn và người cùng ngồi ăn với mình.
Ở miền quê Nam Việt, tháng sáu là mùa khoai và bắp. Trông thấy những
luống khoai tươi tốt, có củ to như cái cườm tay, tôi lại nhớ lại những bữa ăn
với vợ sau này, cũng thanh đạm như hồi còn tằng tịu với cô đầu ở Thanh,
có khi chỉ có mấy nõn khoai mà sao ăn ngon thế. Thì nào có quái gì đâu: ở
Hà Nội, sáng sáng vẫn có những người ở quê lên bán những cái nõn khoai
xanh ngăn ngắt, cuộn lại như tháp bút. Mua về rửa đi, cho vào nồi đất có
tưng ngon và mc ninh dừ lên rồi lấy ra ăn; có thế thôi, nhưng mà ăn cứ là
ngon, một cái ngon mộc mạc, quê mùa, nhưng bây giờ có khi đưng ngồi ăn
thịt gà rang muối hay vịt bỏ lò, sực nhớ đến thì thấy thèm quá thể là thèm.
Y như là đương uống rượu mạnh như đốt ruột đốt gan mà thèm một chén
chè Tàu ướp trong một bông sen dầm trong nước Hồ Tây hay là rỗ gót
phong trần trên một vùng đồi núi xa xôi, lúc chiều tà, nghe thấy tiếng hát
dịu dàng của người vợ ru mình vào giấc mơ huyền thoại:

Bên này con sông,

Bên nọ con sông,

Nước sông bên nọtheo dòng bên kia.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.