THƯƠNG TÂM TIỂU TIỄN - Trang 339

Bạch Sầu Phi lại rất cự tuyệt tiếng đàn này, nhưng điều này cũng nhắc

nhở hắn, dù thế nào cũng không nên ra tay vào lúc này cảnh này.

Đây là đường cái, cũng là địa bàn của phủ thần hầu.

Nơi này còn có một tên bộ khoái xếp hàng thứ nhất trên Phong Vân

bảng trông coi. Chỉ cần vừa nghe gió thổi cỏ lay, nói không chừng sẽ có
thêm một đám chó săn xếp thứ hai, thứ ba, thứ tư của Lục Phiến môn đồng
loạt xông lên. Biết đâu còn có lão chó săn Gia Cát Tiểu Hoa của công môn,
kẻ không thèm làm cả thái phó của thái tử, thậm chí cái chức hộ quốc thần
hầu cũng không để vào mắt.

Hắn không đáng lội qua vũng nước đục này.

Hắn nhớ được cha nuôi từng nói với hắn: “Trong khoảng thời gian

này, Giang Nam Giang Bắc đã có mấy nơi loạn dân tạo phản. Ta phải xin
binh triều đình, thuận đường tại Dân Xương giàu có đông đúc thu gom một
chút tiền bạc châu báu trở về, bổ sung vào quốc khố. Trong triều tân đảng
mưu đồ, cựu đảng kết bè, trong cung họ ngoại của vua lại thông đồng, đố kị
dòm ngó quyền thế trong tay ta. Cố gắng không nên kết oán với đám người
Gia Cát, Mễ Thương Khung, Phương tiểu hầu, Nhất Gia, tạm thời sống
bình yên vô sự, để cho bọn chúng tự động rối loạn, đấu đá lẫn nhau là tốt
nhất. Nhưng đối với những thế lực khác trong kinh thành, phải nhanh
chóng thu gom cai quản, để tránh bị người khác thao túng. Nếu như lúc này
ngươi rơi vào trong tay Gia Cát lão đầu, ta cũng không thể vì tình riêng mà
bảo vệ ngươi, để cho người khác nắm được đằng chuôi.”

Ngay cả tướng gia cũng nói như vậy, hắn không thể phạm phải sai lầm

lớn này. Cho nên hắn vẫn cố nhịn, không ra tay.

Mục đích của hắn chỉ là dẫn Vương Tiểu Thạch đến đây. Hắn biết rõ,

nếu như hẹn gặp ở trước phủ thần hầu, Vương Tiểu Thạch nhất định sẽ đến.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.