THƯƠNG TÂM TIỂU TIỄN - Trang 574

- Huynh ăn đi!

Bạch Sầu Phi cũng không mời rượu, bởi vì có vẻ đã không cần.

Đối với cô gái này, hắn cho rằng đã nắm chắc trong tay, không cần

dùng thuốc nữa. Xem ra, cô gái nhỏ này vẫn còn là xử nử, không dùng
thuốc còn có tư vị, kích thích và thống khoái hơn.

Hắn say mê nghĩ đến những chuyện này, bất giác tự rót rồi tự uống.

Bọn họ bưng lên hai bầu rượu, hắn đương nhiên chọn bầu rượu không có
Yên Chi Lệ.

Ôn Nhu chỉ khẽ cười ngọt ngào.

- Cười cái gì?

- Cười huynh.

- Cười ta?

- Cười huynh ăn thịt dê từng ngụm, giống như con cọp vậy.

- Ăn thịt bò không? Ta gắp cho muội.

- Thịt bò à? Không ăn đâu.

- Tại sao? Đầu bếp xào rất tươi non mà.

- Bò là con vật đáng thương nhất. Nó chịu đựng cả đời vì chủ nhân,

không biết đã ăn bao nhiêu roi, gió thổi nắng phơi, cày hết bao nhiêu đồng
ruộng, làm ra lúa gạo nuôi sống biết bao nhiêu người. Với thân hình của nó,
muốn phản kháng chủ nhân cũng không phải chuyện khó, nhưng cả đời nó
đều trung thành với chủ. Có điều đến lúc nó già nua vô dụng, chủ nhân lại
bán nó vào lò mổ, làm thịt nó, từ da đến xương đều tan nát, ngay cả cái
đuôi cũng bị đem đi nấu canh, xẻ thịt, rút gân, đập xương, hút tủy, không

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.