THƯƠNG TÂM TIỂU TIỄN - Trang 611

Ngươi nói sao?

Chẳng có gì đáng nói.

Đối với Đường Bảo Ngưu và Phương Hận Thiếu, càng phòng thủ

nghiêm ngặt, càng khó khăn trùng trùng, bọn họ càng phải đi vào điều tra.

Sau khi vào trong vườn, chợt nghe tiếng người huyên náo, ánh mặt

trời buổi chiều nhá nhem chiếu vào trước mặt, khiến cho hai người cũng có
phần mơ màng. Chỉ thấy trong vườn có khoảng hai ba trăm người, nữ thì ăn
mặc theo kiểu cung nữ, muôn hình muôn vẻ, ngọc bội trâm vàng, đẹp
không tả xiết. Nam thì có một số mặc đồ thái giám, mặt mày bóng bẩy,
nhưng cử chỉ lại rất lễ độ; có một số mặc y phục cấm quân, lưng hùm vai
gấu, tinh nhuệ dũng mãnh, san sát hai bên, khí thế nhiếp người.

Hai người Phương Hận Thiếu và Đường Bảo Ngưu liếc nhìn nhau,

thầm nghĩ: “Đây là cảnh tượng gì?”

Hai người càng tò mò, càng không lùi bước, cùng nhau tiến lên phía

trước. Thấp thoáng có thể nhìn thấy, trên bãi cỏ có bảy tám người đang
đuổi theo một trái cầu mây, xem ai có thể đá nó vào trong lồng thì coi như
thắng.

Đường Bảo Ngưu không nhịn được hỏi:

- Đuổi theo một trái cầu, phải điều động binh lực như vậy sao?

Phương Hận Thiếu vội “kịp thời dạy bảo”:

- Hà, ngươi đúng là không biết, nhân sinh trên đời, có ai không phải

đang đuổi theo một trái cầu ở trong sân.

Đường Bảo Ngưu vẻ mặt đau khổ nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.