THƯƠNG TÂM TIỂU TIỄN - Trang 634

lập tức để thư từ quan thoái ẩn, không vào kinh nữa) - đến phụ trách bảo
giá. Có những cao thủ này bên cạnh, Triệu Cát càng có thể yên tâm chơi
đùa.

Không đúng sao? Nếu không thì làm hoàng đế làm gì? Đã làm hoàng

đế thì phải có thể chơi nhiều, vui nhiều hơn so với người khác, nếu không
thì làm hoàng đế làm gì?

Y là người trời sinh đã có phúc phận này.

Thái Kinh dĩ nhiên cũng có cao thủ thuộc hạ của hắn hộ vệ.

Trong những người này, có một số cao thủ tuyệt thế như Thiên Hạ Đệ

Thất, “Bát Đại Đao Vương”, còn có bốn người tóc trắng mặt đen thường ở
bên cạnh bảo vệ hắn, bao gồm một lão nhân, một lão phụ, một thiếu nam và
một thiếu nữ. Đội ngũ này rất hùng hậu, phòng thủ vô cùng nghiêm ngặt.
Hoàng đế tới Bát gia trang một chuyến, chưa tính đến chuyện ăn chơi, chỉ
riêng chi phí về nhân lực cũng đã đủ cho người trong một tòa thành ăn hơn
nửa năm.

Dù sao Triệu Cát cũng không quan tâm, bởi vì người chịu khổ không

phải là y.

Còn về Đa Chỉ Đầu Đà, bởi vì nghe thấy thiên tử muốn đến làm khách

tại Bát gia trang, cho nên đặc biệt chạy tới góp sức, huống hồ “ân tướng”
Thái Kinh của hắn cũng tới nơi này.

Đương nhiên, ban ngày đã xảy ra chuyện Vương Tiểu Thạch tới làm

loạn, hơn nữa còn đả thương Long Bát và Đa Chỉ Đầu Đà, khiến cho hai
người rất mất hứng, nhưng cũng giả tăng cảnh giác gấp bội. Vương Tiểu
Thạch cứu Vương Thiên Lục và Vương Tử Bình đi, bọn họ không hề truy
kích, cũng chỉ hơi cảnh giác với Vạn Lý Vọng và Trần Bì, còn trọng điểm
và sự chú ý hoàn toàn tập trung vào trận đá cầu diễn ra từ hoàng hôn đến
gần tối, dùng để cung nghênh hoàng đế ngự giá “thân chinh”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.