THỦY HỬ - Trang 223

- Nếu quả thực là có lòng vào đảng với chúng tôi thì xin nộp một đầu danh trạng để
làm tin.
- Vâng, chúng tôi cũng biết vọc vạch được dăm ba chữ, xin cho đem giấy bút đây,
để tôi viết đầu danh trạng.
Chu Quý nghe nói cười bảo Lâm Xung rằng:
- Không phải thế, Lâm Giáo Đầu ơi! Phàm đám hảo hán muốn nhập bọn với nhau,
tất phải có đầu danh trạng, đầu danh trạng này là xuống núi giết được một người mà
lấy thủ cấp lên đây, cho mọi người đều tin theo bụng mình, chứ có phải là giấy đầu
danh đâu?
Lâm Xung nói:
- Cái đó thì cũng dễ, để tôi xuống núi, xem có ai là tôi làm được ngay, nhưng chỉ sợ
không có ai đi qua lại thì làm thế nào?
Vương Luân ra lệnh rằng:
- Tôi hẹn cho ông trong ba ngày, nếu có đầu danh trạng thì xin lưu lại ở đây, bằng
không thì ông đừng trách chúng tôi nữa.
Lâm Xung cúi đầu vâng lời. Đêm hôm ấy chè chén, xong rồi, Chu Quý lại trở về
tửu điếm, còn Lâm Xung thì đem các đồ hành lý đao trượng mà đến ngủ ở phòng
khách.
Sáng hôm sau Lâm Xung dậy cơm nước xong rồi gọi một tên lâu la chở thuyền đưa
ra ngoài núi, đến một chỗ đường con vắng vẻ để đợi khách qua lại mà lấy đầu danh
trạng. Đợi suốt từ sáng đến tối, không có một người nào qua lại ở đó, Lâm Xung lấy
làm buồn bã, lại phải cùng tiểu lâu la mà cùng trở về sơn trại. Khi về tới trại, Vương
Luân hỏi rằng:
- Đầu danh trạng ở đâu?
Lâm Xung đáp:
- Ngày hôm nay không có một ai qua lại, cho nên chưa làm sao lấy được.
- Nếu ngày mai không có nữa thì khó lòng mà ở đây được.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.