THỦY HỬ - Trang 401

đến: "Mọi khi thỉnh thoảng vẫn ăn thang của lão này, lão ta không chịu lấy tiền. Bởi
thế ta có hứa cho lão cỗ áo quan mà vẫn chưa cho được. Nay nhân tiện có món tiền
của Tiều Cái đưa cho đây, âu là đãi hắn ta một số tiền mua quan tài thì chắc là lão ta
thú lắm!” Nghĩ đoạn liền bảo Vương Công rằng:
- Mọi hôm tôi vẫn hứa cho lão cỗ quan tài mà chưa cho được, nay nhân có tiền đây,
tôi đưa cho lão, để lão ra nhà Trần Tam Lang mua lấy một cỗ áo quan; đem về để
sẵn ở nhà, phòng khi trăm tuổi về sau, đỡ phải lo phiền việc ấy nữa.
Vương Công nói:
- Ân chủ ngài vẫn có lòng giúp đỡ cho lão tôi nhiều, nay lại cho tiền để lo hậu sự
như thế, kiếp này lão tôi không báo đáp được thì kiếp sau xin làm thân trâu ngựa để
đền ơn.
Tống Giang cười rằng:
- Có làm chi cái đó mà phải nói ơn.
Nói đoạn sờ tay vào trong áo để lấy túi giấy và tiền thì bỗng kinh ngạc mà nghĩ
thầm rằng: "Khổ chưa! Túi văn thư lại bỏ quên ở giường con khỉ ấy rồi, mình vội
nóng đứng dậy, đi không nhớ đến. Mấy lạng vàng thì chẳng làm chi, nhưng còn bức
thư của Tiều Cái, đã định đốt ngay trước mặt Lưu Đường ở trong hàng rượu nhưng
nghĩ thế không tiện nên hãy tạm để vào đấy rồi sẽ đốt sau. Ai ngờ lại bị con mụ già
nó bắt mình lôi thôi đến đó, con ranh nó lại võ vẽ biết năm ba chữ, ngộ lỡ nó xem ra
thì có nguy không?” Chàng nghĩ vậy liền đứng dậy bảo Vương Công rằng:
- Ông lão ơi! Tôi quên mất rồi, vẫn tưởng tiền để trong túi đây, sai ngờ bỏ quên mất
ở nhà rồi. Lão hãy yên tâm, để tôi về lấy rồi sẽ đem ra đây cho lão ngay lập tức.
Vương Công cười đáp rằng:
- Thôi, Áp Ty cần gì phải lấy, để hôm nào Áp Ty cho tôi cũng được chứ sao?
Tống Giang nói rằng:
- Tôi còn có việc cần ở đây cũng không nên, phải về lấy ngay mới được.
Nói xong lật dật chạy về nhà Bà Tích, Bà Tích từ lúc Tống Giang đi ra cửa rồi, liền
ngồi dậy nói lảm nhảm một mình rằng: "Lão quái! Làm cho bà suốt đêm không ngủ
được, cái mặt ấy lại toan bắt bà phải làm lành, nhưng phải biết rằng bây giờ bà có
Trương Tam rồi, bà còn hơi đâu mà tiếp đến người ấy nữa. Từ nay trở đi không về
đến đây, lại càng hay lắm!” Nàng vừa nói vừa giở chăn ra rồi cởi áo trên, rút quần
ngoài mà toan đi ngủ lại. Chợt đâu trông thấy bên chắn song ở cuối giường thấy có
một cái thắt lưng da lụa đỏ vắt ở đấy, nà liền cười mà nói rằng:
- "Thằng cu Hắc Tam Lang này đáng kiếp, còn bỏ quên cái thắt lung đây, bà hãy cất
lấy, để cho Trương Tam thắt đã".
Nói đoạn giơ tay vớ lấy thắt lưng và cả con dao túi treo ở trên đo, để xem. Khi cầm
thấy hơi nặng liền giũ ra xem thì thấy trong ấy có một cái túi giấy, lại có một thỏi
vàng ở đó. Nàng cầm lấy soi lên đèn, quả nhiên là vàng thực, liền cười ha hả mà
rằng:
- Đây là trời cho ta và Trương Tam đây, may quá, mấy hôm nay Trương Tam đương

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.