THỦY HỬ - Trang 462

mươi rồi chưa từng thấy ai may áo khéo thế! Khi người đàn bà may đến trưa,
Vương Bà bày dọn cơm canh mời ăn uống tử tế, xong rồi lại khâu vá cho đến chiều
tối mới về.
Khi về nhà vừa gặp Võ Đại bán hàng về, nàng liền cuốn rèm mở cửa cùng vào, Võ
Đại thấy vợ má hồng lên, liền hỏi:
- Hôm nay nàng uống rượu ở đâu mới về?
Người vợ đáp:
- Vương Bà ở cạnh vách đây, có sang nói may giúp chiếc áo tống chung rồi tôi sang
may giúp, đến trưa, có mời ăn uống, chứ có uống rượu ở nơi nào.
Võ Đại nói:
- Ối chào! Thôi đừng uống rượu nữa, mình cũng có nhiều khi phải cậy đến Vương
Bà, nếu ngày mai còn phải sang giúp bà ta thì đừng uống rượu nữa mà mang sẵn
tiền sang mua rượu uống với bà ta cho phải lối với nhau, vì rằng: Bán anh em xa
mua láng giềng gần, phải xử như thế mới được, nếu không muốn mời lại thì đem
vải vóc về nhà khâu vá cho xong rồi đem sang trả cũng được.
Người vợ nghe xong, không nói năng gì. Hôm sau Võ Đại đi chợ, Vương Bà lại
sang khuyên dỗ đón mời sang làm giúp, nàng lại đi sang, Vương Bà đem trà nước
rồi, ngồi vào làm việc, đến gần trưa, nàng đưa ra một ít tiền nói với Vương Bà rằng:
- Hôm nay tôi mang tiền sang đây, bà mua rượu về rồi bà con mình cùng chén.
Vương Bà nói:
- Ồ! Thế ra nghĩa lý gì, tôi mời nàng sang đây làm giúp thì tôi phải mời rượu sao lại
để cho nàng mang tiền sang đây mua rượu nhắm ăn uống thì ra làm sao?
Người đàn bà nói:
- Hôm qua tôi có nói chuyện với chồng tôi thì chồng tôi bảo rằng đã giúp bà thì
giúp cho hết sức, vì chỗ xóm giềng còn nhờ vả nhau nhiều, nên tôi mới xử như vậy.
Vương Bà nói:
- Đại Lang là người tốt quá, vậy tôi xin nhận tấm lòng tốt, mua thêm nhiều rượu
thức ăn, để cùng ăn uống cho vui.
Vương Bà nhận tiền, mua những thứ ngon lành, ân cần mời khuyên, sau khi ăn
uống xong rồi nàng lại làm giúp cho đến chiều mới về, Vương Bà khéo léo tạ ơn
làm cho nàng vui vẻ. Ngày thứ ba, Vương Bà dòm biết Võ Đại đi bán hàng rồi, lại
chạy sang ân cần đón rước làm giúp cho xong. Người đàn bà được lòng mà nói:
- Tôi vốn định sang ngay, chả cần bà phải sang đón.
Liền vào trong buồng Vương Bà làm giúp, theo thường lệ Vương Bà lại đem quà
nước mời khuyên. Tây Môn Khánh đúng ngày hẹn ấy, ăn mặc chải chuốt kịch sự,
đến thăm Vương Bà, đem thêm một món tiền nữa, tới nơi liền nói to lên rằng:
- Sao Vương Bà lâu nay không thấy đến tôi?
Vương Bà chợt thấy tiếng hỏi thì hỏi lại:
- Ai đấy?
Tây Môn Khánh nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.