THỦY HỬ - Trang 540

- Tôi tưởng hắn ta ba đầu sáu tay tài giỏi như Na Tra ngày trước thì tôi cũng sợ
thực, nhưng nếu có một đầu hai tay, không được tài giỏi như Na Tra thì có làm chi
mà sợ.
- Đành vậy, song tiểu đệ sức lực yếu kém, nên chỉ sợ không tài nào địch nổi hắn.
- Tôi đây không phải nói khoác, nhưng cứ võ nghệ của tôi thì bao nhiêu những
thằng ngang ngạnh, không biết điều trong thiên hạ, đều không coi vào đâu cả. Bây
giờ các bác cứ đem rượu đi đường để uống rồi tôi với bác cùng đến xem nó ở đâu,
để tôi đánh cho một mẻ như con hổ hôm trước, nếu có chết, tôi xin đền mạng.
Thi Ân nói:
- Xin Huynh trưởng cứ ngồi chơi, lát nữa gia nghiêm tôi về đây, sẽ xin nói chuyện.
Việc này không vội được, hãy để sáng mai tôi cho người đi dò xem, nếu nó còn ở
nhà thì hôm sau ta đến đó, bằng không thì hãy thư thả rút giây sợ động rừng, lỡ bị
nói đánh lại thì không phải chuyện chơi.
Võ Tòng ra dáng sấn sổ mà rằng:
- tiểu Quản Doanh phải biết rằng, nếu để nó đánh được thì ta không phải là thằng
con trai. Đi thì đi ngay, cần gì phải đợi hôm nay hôm khác, tiểu Quản Doanh cho
mau mau mới được.
Đương khi hăm hở nói cười thì bỗng thấy lão Quản Doanh ở sau bình phong chạy
ra nói rằng:
- Nghĩa sĩ ơi, lão há nghe chuyện nghĩa sĩ đã lâu rồi. Nay thằng cháu được gặp ngài
thật là vén mây trông thấy mặt trời. Xin mời ngài hãy vào trong nhà, ta nói chuyện.
Võ Tòng đứng dậy, theo lão Quản Doanh vào nhà trong. lão Quản Doanh mời Võ
Tòng ngồi, Võ Tòng khiêm tốn mà rằng:
- Tôi là một người phạm tội đến đây, đâu dám xấc xược như vậy.
Lão Quản Doanh cười rằng:
- Nghĩa sĩ không nên câu nệ như thế, cháu được gặp nghĩa sĩ là may rồi.
Võ Tòng nghe nói, liền xin phép ngồi đối diện với lão Quản Doanh, còn Thi Ân thì
đứng ở một bên. Võ Tòng lại nói với lão Quản Doanh xin phép cho Thi Ân cùng
ngồi để nói chuyện. Được một lát người nhà dọn rượu lên, lão Quản Doanh cất chén
mời Võ Tòng mà rằng:
- Nghĩa sĩ là một bậc anh hùng như vậy, thiên hạ ai không đem lòng kính phục?
Thằng cháu ở đây có mở ngôi hàng ở Khoái Hoạt Lâm, chủ ý cũng không phải bán
buôn cầu lợi, đó chẳng qua là muốn nuôi thêm hào khí cho đất Mạnh Châu, để cùng
non sông đóng góp. Ngờ đâu bị tên Tưởng Môn Thần ỷ thế hào cường mà công
nhiên chiếm mất, nay nếu không gặp nghĩa sĩ thì có lẽ khó lòng mà báo thù được.
Vậy nếu nghĩa sĩ có lòng thương đến thì cháu xin bốn lạy làm Huynh trưởng, để gọi
tỏ tấm lòng thành cùng nghĩa sĩ.
Võ Tòng cung kính đáp rằng:
- Chúng tôi có tài học gì mà dám nhận lời như thế!
Nói xong cất chén rượu uống một hơi cạn hết. Thi Ân đứng dậy lạy Võ Tòng bốn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.