THỦY HỬ - Trang 573

ra ngoài thấy địa thế cũng không cao là mấy, chàng liền ném thanh đao xuống trước
rồi co cẳng mà nhảy theo xuống sau. Khi nhảy xuống bên cạnh hào thấy bóng trăng
soi sáng, hào nước không sâu, chàng lại xắn quần cởi lá đáp rồi xắn quần xắn áo lội
qua hào mà sang bên kia. Sang đến bờ hào bên kia, chàng sực nhớ đến trong gói có
mấy đôi giầy của Thi Ân mang cho, liền cởi gói ra lấy một đôi để đi. Bấy giờ nghe
tiếng trống trong thành đã điểm bốn canh ba khắc, chàng lại nói thầm một một mình
rằng: "Trời ơi! Cái lòng phẫn uất của ta bây giờ mới được thoả, nhưng quanh đây
không còn chỗ nào khả dĩ lưu luyến được lâu, âu là ta đợi tìm nơi khác mà xa lánh
thì hơn.”
Chàng nghĩ vậy, vác dao theo đường nhỏ mà đi sang bên hông. Đi được một quãng
xa ước chừng gần hết trống canh năm, trời còn tối mờ mịt chưa sáng. Võ Tòng xông
pha hăng hái suốt đêm, đến đó nghe trong mình mệt nhọc, các đầu roi bị đánh, lại
phát lên rất là đau đớn. Chợt đâu thấy một tòa nhà cổ miếu ở trong đám rừng cây
gần đó, Võ Tòng liền đi rảo bước chạy vào, đựng đao vào một chỗ rồi cởi khăn gói
làm gối mà nằm vật xuống để ngủ. Võ Tòng vừa toan nhắm mắt ngủ thì bỗng có hai
người đem dây móc vào móc chặt lấy cổ Võ Tòng rồi hai người nữa chạy xổ ra mà
trói chặt lại. Bốn người bàn với nhau rằng:
- Thằng này to béo lắm, ta đem mau về cho Đại ca mới được.
Nói xong cướp lấy đao và khăn gói Võ Tòng rồi túm nhau vào kéo như kéo dê,
không cho đặt chân xuống đất mà dong thẳng đi. Lũ kia vừa đi vừa nói với nhau
rằng:
- Thằng cha này trên mình có vệt máu, không biết rằng ở đâu đến đây? Có lẽ nó đi
trộm cướp ở đâu hẳn.
Võ Tòng nghe vậy, lặng ngắt không mở mồm nói một câu gì cả. Đi được độ bốn
năm dặm đường, đến một nơi nhà cỏ, liền kéo Võ Tòng mà lôi vào đó. Khi tới nơi,
chúng thắp đèn lên rồi lột xống áo Võ Tòng ra mà trói vào cột. Võ Tòng liếc mắt
nom thấy trên sà nhà bên bếp treo toàn thị thịt đùi người thì nghĩ thầm trong bụng
rằng: "Mình đen quá, lại vớ phải thần chết rồi, còn sống thế nào được nữa. Nếu biết
rằng cơ hội thế này thì thà rằng ra thú ngay ở Tri Phủ Mạnh Châu, để cho nó chém
cho một nhát, lại còn để tiếng được với đời.”
Bấy giờ bốn người kia trói xong rồi, cầm lấy khăn gói của Võ Tòng mà gọi lên
rằng:
- Đại ca, Đại tẩu dậy mau mau, chúng tôi đã tìm được một món hàng hóa ở đây.
Nói đoạn thì thấy có tiếng ở nhà trước ứng lên rằng:
- Ta đến đây, chúng bây chớ hạ thủ vội.
Được một lát có hai người ở nhà ngoài đi vào, Võ Tòng ngửa cổ lên nom, thấy một
người đàn bà đi sau anh chàng to lớn mà sồng sộc bước vào. Hai người nhìn kỹ Võ
Tòng rồi người đàn bà nói lên rằng:
- Chết nỗi! Có phải là thúc thúc đó không?
Anh chàng đàn ông cũng kêu lên rằng:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.