THỦY TINH TRONG SUỐT. - Trang 205

“Nhưng cũng đã thể hiện tâm trạng của anh rồi.” Hiểu Khê dán mắt vào
anh, gắng phát hiện ra điều gì. “Gần đây anh có chuyện gì không vui à?”,
cô đeo bám.
Giản Triệt lại cười, nụ cười thật phức tạp: “Những cảm xúc mà bức tranh
đem lại, không chỉ liên quan đến tâm trạng của tác giả, mà còn liên quan
đến tâm trạng của người xem nữa”.
Hạo Tuyết ngơ ngác nhìn hai người: “Mọi người đang nói gì thế? Sao em
không hiểu nhỉ? Có ai không vui chứ? Không vui sao không đến tìm em
chơi?”.
Hiểu Khê nghi ngờ: “Cứ tìm em là sẽ vui sao?”.
“Đương nhiên là thế rồi!”, Hạo Tuyết vỗ ngực tự hào. “Em có thể nói
chuyện với mọi người, đi dạo phố, ăn cơm. Em còn có thể kể chuyện cổ
tích, bày trò chơi, nhảy múa, hát hò nữa. À, em còn có một tuyệt chiêu nữa,
không tin để trình diễn ngay bây giờ cho mọi người thấy nhé. Ngày xửa
ngày xưa có…”

Gian phòng bỗng chốc biến thành sân khấu hài kịch của riêng Hạo Tuyết.
Hiểu Khê hối hận vì đã nhắc đến hai chữ “không vui”, để bây giờ phải ngồi
nghe các câu chuyện của cô bé, còn phải gắng cười nữa, nụ cười mới
gượng ép làm sao!

Hết chương 6

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.