THỦY TINH TRONG SUỐT. - Trang 207

những gì với đàn em của mình? Biểu hiện của anh có chút thâm hiểm, ánh
mắt có chút tàn bạo. Trực giác nói cho cô biết rằng, những gì mà anh nói
đều đượm mùi máu.
Không biết thời gian đã qua bao nhiêu lâu, Hiểu Khê đang chìm đắm trong
những dòng suy nghĩ thì phát hiện một bàn tay mát lạnh đặt lên vai mình.
Ngẩng đầu nhìn lên, cô nhìn thấy nụ cười mệt mỏi của Lưu Băng: “Em đến
rồi à?”
Lưu Băng ngồi xuống chiếc ghế tre ở cạnh cô, duỗi dài hai chân. Anh nhìn
cô, ánh mắt dịu dàng: “Em đang làm gì?”.
Cô đưa cuốn sách cho anh xem, cười gượng: “Em đang ôn tập. Sắp đến kỳ
thi học kỳ rồi, em muốn đạt điểm cao để làm ba mẹ vui lòng”.
“Sắp thi học kỳ rồi sao?”. Lưu Băng thuận tay lật vài trang sách cô đưa.
“Anh quên mất. Nhanh thật”.
Hiểu Khê nhíu mày nhìn anh, giọng nói bỗng nhẹ tên: “Anh…”. Lưu Băng
ngẩng đầu nhìn cô, đợi nói tiếp.
Hiểu Khê mím môi lại rồi nói: “Khi nào anh quay lại trường? Anh không
đến lớp lâu lắm rồi đấy!”.
Lưu Băng cũng cau mày, do dự một lát, anh nói nhỏ: “Anh không có thời
gian”.
“Em biết!”, Hiểu Khê nhanh nhảu nói: “Em biết anh hiện giờ rất bận rộn,
không có thời gian đến lớp, cũng không thuận tiện đến lớp. Nhưng còn mai
này thì sao? Anh có suy nghĩ không?”
Lưu Băng im lặng rất lâu, chỉ nhìn cô. Đáy mắt anh có giấu một cái gì đó
làm cô bất giác sợ hãi. “Anh nói đi”. Hiểu Khê giục giã.
Ánh mắt của Lưu Băng bỗng trở nên khác thường: “Nếu như… nếu như
anh không đến lớp nữa thì sao?”.
Hiểu Khê vụt nghiêm nghị: “Không thể được!”. Cô nhìn anh, cắn răng nói:
“Anh không thể kết thúc việc học của mình như thế được!”
Lưu Băng trầm ngâm im lặng hồi lâu, nhắm nghiền mắt lại: “Tại sao?”.
“Tại sao ư? Anh còn hỏi em tại sao ư?”. Hiểu Khê không thể cười được
nữa, “Lẽ nào anh muốn mình trở thành một kẻ thất học ngu ngốc như Thiết
Sa Hạnh? Nếu như anh rời khỏi nơi này, anh sẽ dựa vào đâu để sống?”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.