THỦY TINH TRONG SUỐT. - Trang 224

làm chủ mình được nữa.
“Hiểu Khê!”, Giản Triệt đau nhói ở tim, dịu dàng nói: “Em đừng nói nữa,
đến bệnh viện thôi!”.
Hiểu Khê nằm gọn trong vòng tay Giản Triệt, cố gắng ngẩng lên nhìn anh.
Khuôn mặt cô xanh xao, mỏng manh như tờ giấy, yếu đuối đến mức không
thể cười nổi nữa. Giản Triệt vẫn lo lắng nhìn cô, mắt anh vẫn sáng như ánh
mặt trời. Hiểu Khê bỗng nở một nụ cười yếu ớt. Không hiểu vì sao, sức
sống từ ánh mắt anh đã truyền cho cô một chút niềm tin, xua bớt những đau
đớn.

---------------------

Một thoáng thời gian… Không ngờ lại thay đổi nhiều đến thế!
Ký túc xá ban nãy vẫn còn yên tĩnh là thế, đột nhiên xuất hiện mười mấy
chiếc xe hơi với đèn chớp tắt, còi bấm liên hồi. Chúng sầm sập lao về phía
Hiểu Khê và Giản Triệt. Minh Hiểu Khê! Đồ nha đầu thối kia!!!”. Tiếng
kêu như xé toạc màn đêm yên tĩnh.
Hiểu Khê nhìn về phía đám người mới đến. Quả nhiên là Thiết Sa Hạnh.
Cô ta đứng giữa nhóm người ba bốn chục tên vệ sĩ, lúc nào cũng to mồm
nhất. Đúng là kẻ thù không đội trời chung với Hiểu Khê – người đẹp không
có lông mày Thiết Sa Hạnh.
Có thể do thời gian gần đây Hải Hưng Bang chịu quá nhiều công kích từ
phía Liệt Viêm Đường, có thể do sáng sớm nay Hải Hưng Bang đã gặp phải
nạn lớn, thái độ của Thiết Sa Hạnh và đám vệ sĩ cứ lồng lên như hổ bị
thương. Thiết sa Hạnh trừng mắt nhìn Hiểu Khê căm hận không thể ăn tươi
nuốt sống cô được. Lúc này đám vệ sĩ Liệt Viêm Đường cũng vội vàng
nắm chắc binh khí lao đến, vây quanh Hiểu Khê và Giản Triệt để bảo vệ
cho hai người.
Người đứng đầu nói nhỏ với Hiểu Khê: “Chị Hiểu Khê, tôi đã cho người đi
báo với anh Lưu Băng rồi. Bọn họ chắc sẽ đến ngay bây giờ thôi. Người
của Thiết Sa Hạnh nhiều hơn chúng ta. Hai người tốt hơn hết vẫn nên tránh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.