THỦY TINH TRONG SUỐT. - Trang 249

mềm mại nom thật đẹp mắt. Hạo Tuyết trầm trồ, không tiếc lời khen ngợi:
“Sao chị có thể gọt được vỏ mỏng mà không gãy thế? Chị làm bằng cách
nào?”.
Hiểu Khê đắc ý: “Em xem lợi hại chưa? Kỹ thuật sử dụng dao của chị là
thiên hạ vô song đấy! Vả lại táo ngon thế này phải rất tốn tiền nên cố gắng
gọt được vỏ càng mỏng càng ngon, lại không lãng phí”.
Hạo Tuyết lắc đầu le lưỡi: “Khiếp, gọt táo mà cũng sợ bị lãng phí. Chị tiết
kiệm quá đấy, hay là chị thiếu tiền quá?”.
Hạo Tuyết vừa dứt lời liền bị cả Hiểu Khê và Giản Triệt lườm nguýt. Cô bé
lúng túng quay mặt ra cửa. Bỗng gương mặt cô sáng bừng khi nhìn thấy
một người bước vào. Té ra là Đông Hạo Nam.
Hạo Nam đi thẳng tới đầu giường Giản Triệt, ngồi xuống ân cần hỏi: “Cậu
đỡ chưa? Tình hình ổn không?”.
Giản Triệt cười đáp: “Đỡ lắm rồi, phẫu thuật thành công, chắc vài ngày nữa
sẽ được phép đi lại”.
“Còn cánh tay phải thì sao?”, Hạo Nam lo ngại nhìn cánh tay bạn.
“Đang hồi phục dần, khả quan lắm”, Giản Triệt khẽ cử động các ngón tay
cho bạn coi.
Hạo Nam thở phào nhẹ nhõm: “May quá, mình rất lo cho cậu. Cứ tưởng bị
tàn phế thì chết”.
Hạo Tuyết toét miệng cười: “Ha ha, đúng là anh trai em thay đổi nhiều quá.
Từ người máu lạnh vô tình, nay bỗng rất nhiệt tình và biết lo lắng cho bạn.
Đi vắng xa vậy mà hay tin anh Triệt bị tai nạn, cứ gọi điện về hỏi thăm
suốt.”
Hiểu Khê cũng tươi cười, đưa một miếng táo lớn cho Hạo Nam: “Này, anh
ăn đi”.
Hạo Tuyết vẫn không ngừng thao thao bất tuyệt: “Đấy, anh trai em thay đổi
như vậy, đáng ghi điểm lớn. Người vô tình nhất là anh Lưu Băng, đến thăm
cũng chả thấy đâu”.
Giản Triệt vội cắt ngang: “Lưu Băng có gọi điện cho anh, nói rằng có chút
việc bận, sẽ tới thăm sau”. Vừa nói anh vừa lo ngại nhìn Hiểu Khê.
Cô đang cố tỏ ra bận rộn thu dọn đám vỏ táo, vờ như không nghe thấy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.