vừa nói. Những câu nói của Đồng nhẹ nhàng nhưng lại chẳng khác nào quả
tạ đập vào đầu Hiểu Khê, khiến cô choáng váng. Quan sát kỹ Đồng một
lúc, Hiểu Khê mới cất tiếng: “Mình cam đoan sẽ không làm anh Triệt bị tổn
thương nữa. Nhưng mình xin cậu, đừng nói những lời như vậy nữa”.
Đồng nở nụ cười héo hắt như hoa mùa đông lạnh lẽo. Cô nói: “Anh Triệt
tuy giỏi giang nhưng cũng là một người thường. Anh ấy cũng dính những
bi lụy tình ái, chỉ có điều anh ấy cố gắng che giấu điều đó bằng sự ân cần
và dịu dàng của mình. Cậu không có quyền làm tổn thương anh ấy”.
Hiểu Khê khổ sở nhăn nhó: “Cậu nhầm rồi, mình hoàn toàn không muốn
làm anh ấy bị tổn thương”.
Đồng bình thản nói tiếp: “Nếu cậu còn yêu Mục Lưu Băng thì không nên
gặp Giản Triệt nữa. Còn nếu cậu đã chọn Giản Triệt thì lòng cậu phải dứt
bỏ hình ảnh của Lưu Băng”.
Hiểu Khê cảm thấy bực bội, cô nói to: “Thôi, cậu im đi. Mình không thể
chịu đựng nổi nữa. Tại sao cậu cứ nói mãi về chuyện này thế? Mình phải
nói rõ quan điểm của mình cho cậu lần cuối mới được. Thứ nhất, anh Triệt
không yêu mình. Thứ hai, mình vẫn cứ đến thăm anh ấy, quyết không thể
để những lời lẽ của cậu tác động tới mình. Thứ ba, cậu nên vào thăm anh
ấy, anh ấy cũng rất nhớ cậu đấy. Và cuối cùng nhé, mình cam đoan sẽ
không làm tổn thương tới anh Triệt”.
Ánh nắng chiều thật lạ, cửa sổ phòng bệnh đã được mở, không khí tươi mát
tràn vào thật dễ chịu. Hạo Tuyết đang ngồi ở đầu giường, đôi mắt hiếu kỳ
hết quan sát Giản Triệt lại tới Hiểu Khê. Một lúc sau, cô bé reo lên thích
thú, nói: “Hai anh chị này buồn cười thật đấy. Chị Hiểu Khê thì liên tục gọt
táo, chẳng nói gì. Anh Triệt thì chỉ nhìn chị, cũng không nói gì. Sao không
ai để ý tới em vậy?”.
Hiểu Khê chẳng nói chẳng rằng, vẫn cắm cúi gọt táo. Cô vẫn bị những lời
lẽ của Đồng ban nãy làm cho kích động.
Giản Triệt cười rất tươi, để lộ hàm răng sáng bóng: “Hạo Tuyết trật tự nào.
Em không thấy dáng chị Hiểu Khê ngồi gọt táo rất đẹp sao?”
Mọi người chăm chú nhìn kỹ. Dưới lưỡi dao của Hiểu Khê, những vỏ táo
dài chảy ra. Chúng mỏng và đều, uốn dài tới sát đất như những dải lụa hồng