THỦY XA QUÁN - Trang 119

vệ sinh và buồng tắm.

Ngăn kéo bàn, sau lưng kệ trang trí, cặp táp Furukawa để lại, bàn trang

điểm, toa lét, bồn tắm… tất cả mọi nơi có thể cất giấu đều bị bới tung, rốt
cuộc vẫn chỉ là con số 0 tròn trịa, điều duy nhất khẳng định được là… người
đáng lẽ phải có mặt ở đây thì lại không thấy đâu.

“Trên giếng trời thì sao? Có lối lên đó không?” Mitamura hỏi Kiichi đang

lặng lẽ quan sát tình hình tìm kiếm.

Lúc này khói hương đã tản ra ngoài rất nhiều, không còn khó thở như

trước nữa.

“Hình như có thể trèo lên từ ngoài hành lang, tôi sẽ bảo quản gia xem

xét.”

“Không.” Mitamura giơ tay ngăn Kiichi lại. “Tôi chợt nghĩ ra điều này.”
“Điều gì cơ?”
“Phòng của anh Masaki!”
“Phòng tôi?” Masaki hết sức kinh ngạc.
“Tôi không nói là anh giấu Furukawa. Nhưng có thể là vừa nãy nhân lúc

anh xuống dưới nhà, anh ta đã lẻn vào phòng anh…”

“Thế ư? Cũng có thể lắm.”
“Vậy ta mau sang xem sao.”
Không đóng cửa phòng Furukawa, cả năm người đi luôn sang phòng số 4.

Nhưng hi vọng của họ rất nhanh đã tắt ngấm, trong phòng Masaki không hề
xuất hiện bóng dáng của Furukawa.

Cũng như lúc nãy, cửa sổ cài chốt, tủ áo, gầm giường, gầm bàn, nhà vệ

sinh, buồng tắm… đều được kiếm tra kĩ. Masaki mở ngăn kéo bàn, mở cặp
của mình ra, bên trong không có bức tranh nào hết.

“Chỉ còn trên giếng trời là chưa xem mà thôi.” Mitamura nhếch mép cười,

liếc nhìn Kiichi ngồi trên xe lăn.

Kiichi gật đầu. “Gọi quản gia Kuramoto vậy.”
Lát sau, Kuramoto xách thang, cầm theo đèn pin, đi lên tầng 2. Masaki

‘đổi gác’ đi xuống tầng dưới canh chừng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.