THỦY XA QUÁN - Trang 123

bên trong. Không thấy dấu vết nào dù là nhỏ nhất chứng tỏ anh ta giở mánh
khóe. Cho nên, tôi không thể không chấp nhận ý kiến anh Oishi đưa ra lúc
đó: ‘Furukawa đã xuống cầu thang rồi lủi ra ngoài ngay trước mắt tôi và giáo
sư Mori’.”

“Chắc hẳn kết luận cuối cùng của cảnh sát cũng là như vậy?”
“Kết luận cuối cùng gì đâu, họ vô trách nhiệm mà.” Mitamura nhếch cánh

môi mỏng, tay bác sĩ bảnh bao điệu đà hiếm khi tỏ vẻ tự giễu thế này.

“Tất nhiên là cảnh sát nước ta rất tài ba, nhưng trí tưởng tượng lại quá

nghèo nàn.” Shimada khẽ phàn nàn rồi lại hỏi Mitamura. “Nhưng anh có thừa
nhận rằng mình đã sơ suất không?”

“Tôi không muốn thừa nhận điều này.” Khóe miệng viên bác sĩ ngoại khoa

càng nhếch cao. “Nhưng hiện giờ không nghĩ ra khả năng nào khác nên tôi
đành thừa nhận vậy. Dù sao lúc đó tôi cũng uống hơi nhiều.”

“Giáo sư Mori nghĩ thế nào?”
Mori nghĩ ngợi, chính lại cặp kính mắt. “Về mặt cảm xúc thì tôi tán thành

ý kiến của bác sĩ Mitamura, chỉ còn cách thừa nhận như vậy. Nhưng giả sử
khi đó thầy Furukawa xuống cầu thang trước mắt chúng tôi thật, thì điều này
có hơi…”

“Nhưng giáo sư à, thực tế chính là như vậy…” Oishi sốt ruột đung đưa hai

đầu gối.

“Thôi được,” Shimada ngắt lời Oishi. “Bây giờ chúng ta cùng điểm lại các

mốc chính. Dựa trên ý kiến của các vị, tôi đã liệt kê những sự việc sau theo
trật tự thời gian.”

Shimada thôi ngọ nguậy ngón tay, y mở cuốn sổ đang úp ngược trên bàn.
“Tôi sẽ đọc lại một lượt, các vị cùng nghe nhé.
“9 giờ tối: Furukawa xuống tầng 1 xem tranh.
“Hơn 10 giờ: Kuramoto nhìn thấy Furukawa ở hành lang phía Bắc.
“Gần 10 giờ rưỡi: Furukawa trở về tầng 2.
“10 giờ rưỡi tối: Anh Oishi về phòng.
“10 giờ 50 phút: Anh Masaki về phòng, bác sĩ Mitamura và giáo sư Mori

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.