THỦY XA QUÁN - Trang 132

nghĩ của cậu rất thú vị.”

“Thôi được rồi.” Tôi thở dài. “Chuyện vụ án hãy dừng lại ở đây.”
“Lạ quá đi mất!” Xem chừng Shimada vẫn chưa chịu bỏ cuộc. “Không có

mật đạo, thế này thì…”

“Hẳn là anh nhà sư đã qua mặt chúng tôi để luồn ra cửa,” Mori uể oải.
“Kết luận của giáo sư thật nhàm chán đến phát rầu. Tuy nhiên… ra là

vậy!” Shimada bỗng quay người, rảo bước đến bên cửa sổ.

“Sao vậy?”
“Anh Kiichi, tôi có thể mở cánh cửa này ra được không?”
“Tùy cậu…”
“Cấu tạo của nó cũng giống cửa sổ phòng bên chứ?”
“Có vấn đề gì sao?”
“Khi xảy ra sự việc, cánh cửa này vẫn đóng và cài chốt từ hên trong,”

Mori bổ sung.

Shimada vội vã lắc đầu. “Không, tôi đang nghĩ đến một khả năng khác.”
“Khả năng khác?”
“Phải. À… vẫn không ổn. Chà chà…”
Shimada kéo tấm rèm cửa màu tro, nhấc chốt lên, rồi đặt tay lên bậu cửa

lắp kính mờ. Cửa sổ ở đây cũng giống với cửa sổ ngoài hành lang, đều là cửa
lật, trục quay dọc ở giữa, cánh cửa xoay hai bên.

Shimada mở cửa, tiếng gió mưa lập tức tràn vào, cuồng phong rít ầm ầm,

thổi rèm cửa bay phần phật.

“Thế này vẫn không được.” Shimada ngao ngán, hai vai rũ xuống.
“Nghĩa là sao?”
“Cửa sổ chỉ có thể hé ra một khe hẹp, đầu người lớn chưa chắc đã chui

lọt.” Shimada chỉ vào cánh cửa mở. “Cho nên, đó là chuyện không thể. Cũng
như cửa sổ ngoài hành lang, dù chốt lại hay không, Furukawa cũng tuyệt đối
không thể trốn ra qua lối này.”

“Để tôi xem nào.” Giáo sư Mori bước lại gần cửa sổ, nhìn ra ngoài qua

khe cửa hẹp khoảng 10 centimet. “Quả đúng là không thể.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.