THỦY XA QUÁN - Trang 134

“Chúng ta cùng sang nhà chính vậy, Yurie và cô giúp việc Tomoko đang ở

đó, chắc họ cũng rất sợ.” Tôi nói tiếp, “Mitamura và anh Oishi đang ở đâu
nhỉ?”

“Có lẽ họ đã về phòng hoặc vẫn còn nán lại phòng ăn.”
Giáo sư Mori đáp. Đúng lúc này, chúng tôi nhìn thấy một tia sáng yếu ớt

chập chờn, đang tiến lại gần từ dải hành lang bên trái sân giữa.

“Các vị không sao chứ?” Giọng Oishi vang lên, theo sau đó là một bóng

người đẫy đà xuất hiện trong bóng tối. Oishi dùng ánh sáng của bật lửa.

“Các vị đều tụ tập ở đây à? Trong nhà có nến không? Tối quá, tôi chẳng

nhìn thấy gì.”

“Nhà mình còn nến không, ông Kuramoto?”
“Còn ạ, trong chiếc tủ để đồ bên kia.”
“Vậy chúng ta cứ đến phòng ăn trước đã. Xin lỗi, phiền cậu Shimada đẩy

xe giúp tôi nhé?”

•   •   •

“Các vị không sao chứ?”

Vừa vào phòng ăn đã nghe thấy tiếng của Mitamura. Trên bàn tròn đã thắp

vài ngọn nến, ba người Mitamura, Yurie và Tomoko đang ngồi quanh bàn.

“May mà tôi vừa lúc về đến đây.” Mitamura lập tức đứng dậy, bước lại

phía chúng tôi trong ánh nến leo lét. “Tôi hỏi cô Tomoko, rồi tìm được vài
cây nến. Không biết bao giờ mới có điện trở lại?”

“Tôi phải đến buồng máy kiểm tra thì mới biết được,” Kuramoto đáp.
Viên bác sĩ ngoại khoa nhún vai. “Tiếc là tôi mù tịt về máy móc, ngay cả

động cơ ô tô cũng chẳng hiểu lắm…”

“Bác Kuramoto, nếu bác không ngại vướng chân vướng tay thì cho tôi đi

cùng nhé?” Shimada đẩy xe lăn của tôi đến bên bàn. “Trong chùa nhà tôi
cũng có một máy phát điện kiểu cũ, tôi từng có dịp mày mò qua, biết đâu có
thể hỗ trợ bác phần nào… Ối!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.