THỦY XA QUÁN - Trang 141

“Xe thì sao? Xe không bị anh ta lấy mất chứ?” Giáo sư Mori bỗng nghĩ

đến một vấn đề.

Mitamura đáp, “Anh đừng lo, hình như Furukawa không biết lái xe.”
“Thế chúng ta cứ ngồi đây đợi suông à?”
“Anh Oishi…” Kiichi nhìn ra cửa sổ phía sân giữa. “Vậy bây giờ anh chạy

ra ngoài tìm anh ta nhé?”

“Làm thế sao được?” Oishi cứng họng.
Kiichi lạnh lùng nhìn nhà buôn tranh, rồi đề nghị với mọi người. “Tôi thấy

đêm nay chúng ta không giải quyết nổi việc gì đâu. Khuya quá rồi, các vị nên
về nghỉ ngơi đi. Những chuyện khác chờ sáng mai hẵng hay. Như vậy được
chứ?” Nói rồi Kiichi lặp lại câu giục đi ngủ với Yurie đang ngồi trên sofa,
mặt cúi gằm im lặng suốt từ đầu tới giờ, xong anh đặt tay lên bánh xe và dặn
dò quản gia. “Ông Kuramoto, nhớ kiểm tra lại một lần toàn bộ cửa nẻo nhé!”

“Vâng.”
‘Vậy…” Vị chủ nhân đeo mặt nạ xoay người, quay lưng về phía các vị

khách. “Bữa sáng ngày mai sẽ muộn hơn mọi ngày. Đêm nay các vị đừng ra
khỏi phòng. Tôi không muốn lại xảy ra điều gì phiền toái nữa.”

Hành lang phía Bắc.

2 giờ 50 phút sáng.

Ra khỏi nhà ngang, Kiichi và Yurie đi dọc hành lang phía Bắc trở về Nhà
chính. Quản gia Kuramoto đi về hướng ngược lại, làm việc mà chủ nhân giao
phó.

Kiichi tự vần bánh xe lăn, Yurie đi bên cạnh anh. Thân hình mảnh mai run

rẩy dưới lớp váy ngủ màu trắng.

“Em lạnh à?” Kiichi thấp giọng hỏi.
Yurie đưa tay xoắn tóc, khẽ lắc đầu.
“Thật phiền phức.” Kiichi thở dài một hơi, nói nhỏ. “Anh không muốn

làm to chuyện, nhưng không ngờ anh ta lại chạy ra ngoài trong tiết trời mưa
gió thế này…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.