THỦY XA QUÁN - Trang 142

Chẳng lẽ thần kinh anh ta không bình thường?
Kiichi vừa đi, vừa liếc nhìn các bức tranh treo trên tường hành lang.
Những bức tranh này liệu có ma lực khiến người ta phát điên thật không?
Bỗng dưng, anh mang máng hiểu ra điều gì đó. Tuy hình thức biểu hiện

khác nhau, nhưng anh cũng không thể thoát khỏi lời nguyền từ những bức
tranh của cha mình, đến mức gần như bị chúng thao túng vậy. Thỉnh thoảng
anh có cảm giác như thế.

Chẳng bao lâu sau, cửa phòng ăn đã hiện ra trước mắt Kiichi, và cánh cửa

sau bị mở ban nãy cũng lọt vào tầm mắt. Lúc này, sau lưng anh bỗng vang lên
tiếng bước chân.

“Anh Kiichi, chờ một chút…”
Anh ngoảnh lại nhìn thì thấy Masaki mặc áo nỉ, quần thể thao, dáng vẻ

hoàn toàn không ăn nhập với bầu không khí nặng nề xung quanh. Masaki
chạy đến bên anh, thở hổn hển. “Tôi muốn trao đổi với anh mấy câu.”

“Chuyện gì thế?” Vị chủ nhân đeo mặt nạ chăm chú nhìn bạn mình, cảm

thấy có chuyện không bình thường.

“Chuyện liên quan đến Furukawa.”
“Anh có manh mối gì à?”
“Ừ. Lúc nãy, khi đứng cùng mọi người, sự việc đột ngột làm tôi không kịp

phản ứng. Giờ nghĩ lại, e rằng anh ta…” Masaki ngập ngừng, nhìn xung
quanh. “Thực ra hôm nay, à, hôm qua, tôi có nói chuyện với Furukawa. Anh
ta đang rất túng quẫn về tiền bạc, nghe nói gần đây đầu tư chứng khoán thất
bại. Hơn nữa, anh ta còn mê tranh của thầy Issei hơn bất cứ ai. Tôi đoán rằng
anh ta nghĩ quẩn nên mới làm cái chuyện tồi tệ đó.”

“Hừm…”
“Nhưng, lấy trộm tranh rồi, chắc chắn anh ta sẽ hối hận cho mà xem.”
“Vì sao?”
“Chắc chắn anh ta sẽ hối hận vì mình đã trót làm điều nông nổi, rồi còn

chạy ra ngoài trời mưa bão nữa. Càng đam mê bức tranh thì anh ta sẽ càng
hối hận. Nếu bị gió mưa làm hỏng thì sẽ mất cả chì lẫn chài.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.