THỦY XA QUÁN - Trang 145

Kuramoto đang thiu thiu ngủ thì nghe thấy tiếng động kì quái.

Két… Ken két, két…
Ở một nơi rất xa, hoặc ở sâu trong Thủy Xa Quán, không ngớt vang lên

tiếng kẽo kẹt hòa lẫn trong âm thanh mưa gió.

Vụ mất trộm lúc nửa đêm đã khiến giấc ngủ của Kuramoto bị gián đoạn.

Với một người sinh hoạt nề nếp như ông thì đây là việc hết sức khổ sở. Nằm
trên giường, ông trở mình vật vã, xương khớp đau ê ẩm.

Chủ nhà đã tạm dẹp yên hỗn loạn, bảo khách khứa quay trở về phòng.

Kuramoto đi kiểm tra cửa nẻo thêm một lượt, đây là lần thứ ba trong ngày,
không thấy gì bất thường. Khi đến phòng ăn, ông gặp chủ nhân Kiichi và
Yurie lấp ló nấp sau lưng anh.

Lúc đó chủ nhân dặn ông đừng đóng cửa sau, nói là Masaki đang đi tìm

Furukawa.

Kuramoto hoảng hốt, chủ động xin ra ngoài cùng tìm kiếm, nhưng chủ

nhân nói một mình Masaki là đủ nên cũng thôi. Không phải ông không lo cho
Masaki, nhưng ông đang rất mệt mỏi, nhất là trước đó đã phải trèo lên giếng
trời lục soát một vòng.

Nằm trên giường, Kuramoto cảm thấy mình đã già thật rồi. Ông đang từ từ

chìm vào giấc ngủ thì…

Ken két… Kẹt kẹt kẹt…
Kuramoto mở to mắt, căng tai lắng nghe, nhưng âm thanh ấy đã biến mất.
Mình ngủ mê à?
Ông khẽ lắc đầu, rồi lại nhắm mắt vào.
Ngày hôm nay làm sao thế nhỉ? Kuramoto thầm than thở.
Tai nạn ban ngày, vụ ầm ĩ lúc nãy, và những chuyện kì quái liên tiếp xảy ra

trong tối nay. Ánh sáng kì lạ nhìn thấy trước khi đi ngủ, cả âm thanh vừa
rồi…

Toàn những chuyện quái dị!
Nghĩ đến đây, Kuramoto đột nhiên cảm thấy bất an, không thể yên tâm về

cánh cửa sau chủ nhân dặn cứ để mở.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.