THỦY XA QUÁN - Trang 149

chủ nhân với được đến dây thừng.

“Ông đừng vội, sắp xong đây rồi.”
Ngay khi được cởi trói, Kuramoto đưa tay xoa gáy, nhổ miếng giẻ trong

miệng ra.

“Ông… ông chủ…” Kuramoto đã có thể nói trở lại, ông vừa cởi nốt thừng

ở chân, vừa kể lại tình hình. “Có kẻ tấn công tôi từ phía sau.”

“Là ai?”
“Tôi không biết. Hắn đánh tôi ngoài hành lang. À, bức tranh bị đánh cắp,

tôi đã tìm thấy nó. Đang định đi báo cho ngài thì đột nhiên… Bây giờ là mấy
giờ rồi ạ?”

“Hơn 5 giờ sáng-”
“Ngài Masaki đâu?”
“Vẫn chưa về.” Giọng Kiichi khàn khàn. “Tôi không ngủ được, lại lo cho

Yurie bèn đi ra đây.”

Kuramoto mở miếng giẻ vừa nhổ từ miệng ra. Đó là một chiếc khăn mùi

xoa không họa tiết màu lam của nam giới.

“Tôi từng nhìn thấy chiếc khăn này trước đây.”
“Thế sao?”
“Hắn đã từng sử dụng nó.” Khỏi cần nói thêm cũng biết, hắn ở đây chính

là Furukawa Tsunehito.

“Tôi rất lo cho Yurie.” Kiichi áp bàn tay phải đeo găng trắng lên trán. “Tôi

phải lên xem sao. Ông cũng đi cùng đi.”

“Vâng.” Kuramoto bỏ chiếc khăn lại rồi đứng dậy. Chắc là bị đánh rất đau

nên ông cứ đưa tay xoa phía sau đầu mãi. “Nhưng, thưa ông chủ… bức
tranh…”

“Trước hết phải xem Yurie có an toàn không đã.” Nói rồi Kiichi tiến về

phía thang máy.

Phòng tháp.

5 giờ 20 phút sáng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.