THUYỀN HOA ÁN - Trang 131

Bởi vậy Nguyệt Nga tỷ đã thuyết phục lệnh phụ cho phép mình đi học để
có thể gặp mặt Giang cống sĩ thường xuyên hơn. Hai người họ thực sự rất
có tình ý với nhau. Và giờ cả hai đều đã…”

Thiếu nữ buồn bã lắc đầu. Địch Nhân Kiệt đợi một lát rồi hỏi tiếp, “Nguyệt
Nga trông thế nào? Ngươi hẳn đã biết tin thi thể nàng đã biến mất.”

“Bẩm đại nhân, Nguyệt Nga tỷ rất xinh đẹp!” Thùy Liễu thốt lên. “Và
không gầy gò như tiểu nữ đâu, tỷ ấy là một cô nương khỏe khoắn. Dung
mạo tỷ ấy giống y nàng Hạnh Hoa tội nghiệp đó, đại nhân cũng biết đấy.”

“Tiểu thư quen vũ nữ đó sao?” Địch Nhân Kiệt ngạc nhiên.

“Dạ bẩm, không ạ,” Thùy Liễu trả lời, “tiểu nữ chưa bao giờ nói chuyện
với nàng ta. Nhưng gia phụ vẫn hay cho mời nàng ta tới đây để mua vui
cho khách khứa ngoài đại sảnh. Tiểu nữ tìm cách nhìn trộm qua cửa sổ bất
cứ khi nào có thể, vì nàng ta múa rất giỏi. Hạnh Hoa có cùng khuôn mặt
trái xoan với đôi mày phượng cong cong, hệt như Nguyệt Nga vậy. Họ
chẳng khác gì hai tỷ muội cả! Duy chỉ có đôi mắt của vũ nữ là rất lạ. Thưa
đại nhân, đôi mắt đó khiến tiểu nữ thấy sờ sợ! Tiểu nữ thường đứng núp
trong hành lang tối bên ngoài nên nàng ta không thể trông thấy tiểu nữ
được. Ấy thế nhưng khi múa gần cửa sổ, nàng ta thường nhìn thẳng vào
mắt tiểu nữ, cái nhìn chằm chằm kỳ dị và sắc sảo. Nữ nhân tội nghiệp có
một cuộc đời khốn khổ làm sao, buộc phải phơi mình ra trước đám nam
nhân. Và giờ nàng ta đã kết thúc cuộc đời theo cách thật khủng khiếp! Đại
nhân có nghĩ rằng hồ nước đó… liên quan gì tới cái chết của Hạnh Hoa
không?”

“Bản quan không nghĩ vậy,” Địch Nhân Kiệt trả lời. “Ta đoán rằng cái chết
của vũ nữ là một hung tin choáng váng đối với Tô chưởng quỹ. Ông này có
vẻ rất ái mộ nàng.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.