THUYỀN HOA ÁN - Trang 155

Đào Cam quỳ gối rồi khấu đầu dập trán xuống sàn ba lần bày tỏ sự biết ơn.

“Hai huynh đệ này,” Địch Nhân Kiệt nói tiếp, “là thuộc hạ của bản quan.
Ngươi hãy dốc hết khả năng trợ giúp, đổi lại họ sẽ chỉ dẫn cho ngươi về các
công sự của nha môn.”

Đào Cam cúi chào trước từng người một. Kiều Thái nhìn nam nhân gầy gò
từ đầu đến chân với vẻ không mặn mà gì, song Mã Vinh thì vỗ lên bờ vai
xương xẩu của y và hào hứng reo lên, “Chúng ta xuống nhà nào, đài huynh!
Mong huynh có thể chỉ giáo cho ta vài ngón cờ bạc bịp bợm!”

Kiều Thái thổi tắt nến đi chỉ để lại một ngọn, chúc Địch Nhân Kiệt ngủ
ngon và theo hai người kia xuống nhà.

Sau khi nhóm thuộc hạ rời khỏi, Địch Nhân Kiệt vẫn ngồi bên bàn. Suốt
hồi lâu ông trầm ngâm quan sát bầy thiêu thân bu quanh ngọn nến, đăm
chiêu suy nghĩ.

Lúc này, Đào Cam đã chứng minh rằng câu chuyện của Hàn Đạt Nhậm có
thể là thật, cho dù vẫn chưa thể định vị được khu nhà gã bị bắt cóc tới, Địch
Nhân Kiệt lại phải cân nhắc tới khả năng Bạch Liên giáo quả thực đang mở
rộng mạng lưới phản trắc và hối lộ ra khắp Đại Đường. Hán Nguyên tuy là
một trấn nhỏ biệt lập nhưng lại tọa lạc ở một vị trí trọng yếu, rất gần trung
tâm của quốc gia là kinh thành. Vậy nên nơi này là địa điểm thích hợp nhất
để làm tổng đàn cho một âm mưu phản nghịch. Đây có thể là lời giải thích
cho bầu không khí ngột ngạt mà bằng trực giác, ông cảm nhận được không
lâu sau khi tới đây trị nhậm: Một điều ám muội đang kín đáo ẩn nấp đâu
đây.

Bởi bất cứ một vị khách nào trong phòng tiệc trên thuyền hoa cũng có thể
đọc được khẩu hình vũ nữ, bất cứ ai trong số họ cũng có thể là một thành
viên trong Bạch Liên giáo và đã quyết định sát hại nữ nhân. Hàn Đạt Nhậm
có thể vô tội hoặc gã có thể là đầu lĩnh của đám người đó! Cả Lưu Phi Ba

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.